1000 gương mặt đã quen

Tháng mười một 15, 2024

Hôm nay tôi không hiểu sao, tâm trạng uể oải, thiếu động lực của tôi khiến cho bản thân tôi không hài lòng về chính mình, mặc dù tôi vẫn tham dự 2 cuộc gặp mặt với team của tôi, nghe các bạn chia sẻ về công việc thì tôi vẫn hoàn thiện và lắng nghe để giải quyết vấn đề. Có những gương mặt đi qua cuộc đời tôi qua nhanh và nhiều với tần suất dày đặc, thú thật là tôi không thể nhớ rõ hết tường tận mọi thứ.

Qua cuộc trò chuyện, qua sự chia sẻ từ góc nhìn và thế giới quan của người khác, tôi luôn tự cho rằng bản thân mình sẽ không thể nào hoàn thiện chính mình nếu không có sự giúp đỡ từ người khác. Việc tôi có được hiện tại cũng là học cách giao phó công việc, phân bổ và cân bằng về mọi mặt, hiện tại tôi đang khá hài lòng về cuộc sống của mình.

Việc tiếp xúc với hàng nghìn con người trong thời gian vừa qua, cũng cho tôi thấy được rằng những góc nhìn, những câu chuyện nếu tôi chịu mở lời trước bằng sự thân thiện của mình. Có đôi lúc tôi sẽ lạnh lùng một cách nghiệt ngã, nhưng đôi lúc tôi lại ấm áp một cách bất thường. Việc để hiểu một cá nhân như tôi còn là thách thức khó cho bản thân mình.

Tôi biết rằng dù có được nhiều thứ, vẫn luôn cần học cách khiêm nhường với những người xung quanh, nhưng đôi khi cá tính mạnh của tôi sẽ khiến cho một số người phải e dè. Thứ sức mạnh nội tâm tĩnh tại nhưng đôi khi tôi lại thường để cho sự nhạy cảm nhảy vào trong phần lý trí, chắc chắn sẽ khiến tôi sao nhãng. Việc cứ dành nhiều thời gian để suy nghĩ cho những thứ không giải quyết được nó là thứ không đáng trân trọng.

Có những ngày mở mắt ra sẽ không dễ dàng với cá nhân tôi, nhưng với bản tính lì lợm, tôi tin là mình sẽ lại vượt qua được. Tạm thời thôi cũng đang dành quá nhiều thời gian để phân tâm cho những chuyện không đâu nào đó. 

Sau khi xem hết Mad Men, tôi nhận ra, Don luôn có một triết lý sống là:

Don Draper là một người cực kì thành công trong lĩnh vực quảng cáo ở những năm 1950, thời kì phát triển đỉnh cao kinh tế của nước Mỹ, Don gần như sinh tồn qua cuộc chiến tranh và sau đó bằng ý chí nghị lực, anh vượt qua tất cả và có được mọi thứ khi gần 40 tuổi. 

Tôi cũng đang làm trong lĩnh vực quảng cáo, pháp nhân kinh doanh của tôi là hạng mục quảng cáo. Tôi tự hỏi rằng sau 1000 gương mặt đã qua cuộc đời của tôi, liệu tôi có để lỡ điều gì đang tiếc như Don không. Tôi đã xem lại bộ phim lần thứ 2, và ở góc nhìn trưởng thành hơn một chút, tôi không thấy nó là một cái kết buồn. Nó là một sự kết thúc phải xảy ra trong sự tự do sáng tạo của Don. 

Marketing là một ngành trừu tượng, đúng là như vậy, nó khó khăn trong việc có thể cân đo đong đếm và hiệu quả. Nó không phải là thành quả có một sớm, một chiều. Tôi thấy nực cười thay những người tôi có cơ hội nghe chia sẻ, họ được giáo dục để trở thành ông chủ nhưng không hề biết nhân viên mới là một tiềm lực cốt lõi tạo ra giá trị cho doanh nghiệp. Thậm chí họ còn chẳng đi lên từ nhân viên. 

Tôi phải chấp nhận rời bỏ nhiều thứ, để sống cho chính mình và cho sự nghiệp của mình, điều đó là điều có lẽ tôi sẽ thiếu sót nhất nếu tôi không kịp hoàn thiện cảm xúc và sự thấu cảm.

Tôi vẫn đi tìm câu hỏi đó, vẫn đi tìm những thứ sâu xa trong con người tôi, mà có lẽ tôi vẫn còn nửa đời người phía trước để cảm nhận.

Tôi nghĩ thử thách ở trước mắt vẫn còn dài.