12/01/2025 : MỪNG SINH NHẬT LẦN THỨ 76 CỦA HARUKI MURAKAMI
Haruki Murakami sinh ngày 12/01/1949. Ông bắt đầu viết tiểu thuyết đầu tiên năm 29 tuổi, sau khi xem một trận bóng chày vào năm 1978
và giờ ông đã bước sang tuổi 76 tuổi, vẫn còn viết tiểu thuyết và dịch các tiểu thuyết sang tiếng Nhật.
và giờ ông đã bước sang tuổi 76 tuổi, vẫn còn viết tiểu thuyết và dịch các tiểu thuyết sang tiếng Nhật.
Từ thời điểm nhận giải thưởng Nhà văn mới Gunzo năm 1979 đến
nay, gần nửa thế kỷ hoạt động viết lách với tư cách là nhà văn chuyên nghiệp. Những tác phẩm của ông đã được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới.
nay, gần nửa thế kỷ hoạt động viết lách với tư cách là nhà văn chuyên nghiệp. Những tác phẩm của ông đã được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới.
Trong nhiều tiểu thuyết “Tôi nói gì khi nói về chạy bộ” và những cuộc phỏng vấn, Haruki Murakami cũng đã nói danh hiệu đối với ông không quan trọng, dù mỗi năm thì người ta luôn đồn thổi là ông sẽ có danh hiệu Nobel Văn Chương.
TÔI ĐÃ ĐỌC HARUKI MURAKAMI HƠN 10 NĂM
Câu chuyện về Toru Watanabe và Naoko cùng những người bạn cứ ám ảnh tôi từ đó. Phải chăng con người ta luôn cô đơn dù xung quanh học có rất nhiều người bạn nhưng liệu ai có thể hiểu, ai có thể bầu bạn được với ta. Từ lúc gặp ông và những tiểu thuyết của ông thì tôi mới thấy cuộc đời mình đã có một người bạn, đó là những nhân vật trong tiểu thuyết của bác Haruki Murakami. Đó là :
* Một chàng trai tên là Toru Okada thất nghiệp, vợ ngoại tình, cuộc sống cô độc. Anh chẳng biết làm gì nên trèo xuống giếng và nói chuyện một mình để giải toả bế tắc. Rồi những cuộc gặp gỡ với Kasahara May, Nhục đậu khấu mở ra cuộc đời bí ẩn đi tìm bế tắc này đến bế tắc khác của Toru Okada (Biên niên ký chim vặn dây cót)
* Một cô gái nhỏ nhắn Aomame nhưng là một sát thủ chuyên nghiệp, quyết ly khai với gia đình để đoạn tuyện với tôn giáo vớ vẫn mà gia đình bắt cô theo từ tuổi thơ. Một thầy giáo dạy toán Tengo – cô đơn hằng ngày phải theo cha đi thu tiền phí truyền hình NHK vào chủ nhật từ nhỏ. Nhưng vào một ngày chủ nhật ánh mắt họ đã gặp nhau và tình cờ thì họ lại học chung lớp ở tiểu học, xa nhau lại gặp nhau khi cả 2 đã trưởng thành nhưng trong một tình cảnh trớ trêu của số phận.
* Một cậu bé 15 tuổi mặc cảm số phận ko biết mặt mẹ mình, ác cảm với cha, bỏ nhà đi lang thang để tìm tình yêu, tìm lời giải cho số phận của mình (Kafka bên bờ biển).
* Một ông già chạy bộ là niềm vui và viết văn là tính cách. Ông đã tìm được điểm chung trong 2 việc này (Tôi nói gì khi nói về chạy bộ)
* Một chàng trai yêu một cô ban gái từ thời cấp 2, lên cấp 3 thì cô lại chuyển trường. Họ chẳng gặp nhau nữa nhưng thứ tình cảm lưu luyến ấy mãi không phai. Cho đến khi anh đã có vợ và con thì mối tình đầu ngày xưa chợt xuất hiện khiến cuộc sống anh đảo lộn. (Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời)
——————-