Vì sao kinh tế, thương nghiệp tại phong kiến vương triều không được trọng dụng?

Tháng mười một 10, 2024

1. Sự bất ổn và thiếu ổn định của thương nhân

Ngoài ra, môi trường chiến tranh, giặc cướp, và các yếu tố xã hội không ổn định khác khiến cho nghề thương nghiệp trở thành một công việc đầy rủi ro. Mặc dù thương nhân có thể kiếm tiền, nhưng việc làm của họ lại có thể gây ra những hậu quả tiêu cực, chẳng hạn như việc tham nhũng quan lại, tạo ra sự mất trật tự và bất ổn cho xã hội. Chính vì vậy, các triều đại phong kiến không khuyến khích phát triển thương nghiệp mạnh mẽ, vì điều này có thể làm xói mòn ổn định chính trị và xã hội.

Triều đình phong kiến thường chú trọng đến sự ổn định và trật tự xã hội hơn là phát triển kinh tế tự do. Các hoàng đế và quan lại phong kiến thường coi trọng việc duy trì quyền lực và kiểm soát xã hội, vì họ coi quốc gia như một gia đình lớn mà trong đó hoàng đế là “đại gia trưởng”, và các quan lại là những người quản lý gia đình. Do đó, bất kỳ yếu tố nào có thể gây xáo trộn trật tự xã hội, dù là sự phát triển mạnh mẽ của thương nghiệp hay sự xuất hiện của những tầng lớp thương nhân giàu có, đều bị coi là mối đe dọa.

3. Lý do chính trị và sự phân chia quyền lực

Chế độ tư hữu trong xã hội phong kiến cũng hạn chế sự phát triển của thương nghiệp. Nếu mọi người đều có quyền sở hữu tài sản và tự do làm ăn, điều này có thể dẫn đến sự phân hóa xã hội và gây ảnh hưởng đến sự ổn định của vương triều. Chính vì vậy, việc kiểm soát và hạn chế sự phát triển của thương nghiệp là một cách để duy trì trật tự và ổn định xã hội.

Khi nói về lý thuyết kinh tế cổ đại, có thể thấy rằng các nhà tư tưởng trong các triều đại phong kiến không thiếu kiến thức về kinh tế. Các ví dụ như Quản Trọng trong thời Xuân Thu Chiến Quốc cho thấy các nhà chính trị có thể sử dụng các biện pháp kinh tế để làm giàu cho quốc gia. Tuy nhiên, trong thực tế, việc phát triển thương nghiệp không phải là ưu tiên của các vương triều phong kiến. Thay vào đó, họ chủ yếu dùng chiến tranh và các chính sách quân sự để củng cố quyền lực và duy trì sự ổn định quốc gia.

5. Tính chất “bất ổn” của thương nghiệp cổ đại

Với những lý do chính trị, xã hội, và kinh tế, việc phát triển thương nghiệp trong các triều đại phong kiến không được coi trọng và thậm chí bị hạn chế. Chính quyền phong kiến không muốn thương nghiệp phát triển mạnh mẽ vì điều này có thể gây ra sự bất ổn xã hội, xói mòn quyền lực của các quan lại, và làm phá vỡ trật tự ổn định mà họ luôn tìm cách duy trì. Dù có những lợi ích rõ ràng từ việc phát triển thương nghiệp, nhưng đối với các vương triều phong kiến, việc duy trì sự ổn định và quyền lực của chính mình luôn được coi là ưu tiên hàng đầu.