Goodbye, 2024!
Nhanh thật, lại hết năm!
Những giờ phút cuối cùng của 2024, một năm thật nhiều kỳ vọng, mà kết thúc vẫn chỉ là sự dang dở và một loạt những … kỳ vọng khác cho 2025.
Năm nay thực ra mình cũng phải trải qua cảm giác đầy lẫn lộn và đan xen tương tự. Về nhà được hơn 4 tháng rồi, mà vẫn cứ vấn vương hình ảnh London trong đầu. Tự dặn lòng, dặn tâm trí từ giờ chỉ tập trung cho nơi đây, nơi mình quyết định sẽ gắn bó, sẽ sống trong một tương lai lâu dài, mà cứ mỗi bước đi, mỗi con phố, mỗi khuôn mặt người lạ, lại giật mình nhận ra mình đang so sánh với những hình ảnh bên kia. Nhưng được cái may phần nhiều là mỉm cười. Ừ thì, mình lại được sống giữa những con người bé nhỏ da vàng … giống mình, nói thứ tiếng mình chẳng cần chú ý cũng hiểu được, và cảm giác có gì đó chân chất, dễ thương hơn là sự vội vàng vô cảm của ‘dân London’, một trong những ‘giống dân’ được cho là ‘lạnh’ nhất thế giới, chắc chỉ sau mấy bạn Thụy Điển Na Uy.
(thực ra mình nghĩ cuốn này có lẽ hơi khó cảm nhận, vì bạn phải hiểu được cái cách pha trò của người Thụy Điển cơ. Đây có lẽ cũng là một cái may của người đi du học như mình. Vì có được vài người bạn Thụy Điển, nên khi đọc nhận ra ngay cái cách pha trò hơi têu tếu phóng đại, mà nhàn nhạt, thậm chí còn đôi chỗ hơi kệch kệch ấy).
Vậy nên, năm mới chẳng mong gì hơn, chỉ mong sẽ luôn mạnh mẽ và có đủ sức khỏe, cả về thể chất lẫn tinh thần, để có thể bắt tay vào những dự án mới mà bản thân tin tưởng và thực sự muốn làm.
Buồn vui thế nào có giận hờn có thứ tha
Như lúc ban đầu
Chỉ cần ngoảnh lại một nụ cười vẫn nở trên môi
Đón chào năm mới