|VỤ ÁN CÓ THẬT| HAI THẾ KỶ – ICIỆT – (29)

|VỤ ÁN CÓ THẬT| HAI THẾ KỶ – ICIỆT – (29)

Chương 7. TIẾNG ĐỊCH ĐÊM TRĂNG (P4)

– Kiệt đã giải mã xong.

Phi vẫn còn nhăn mặt đầy khó chịu.

– Coi kìa Phi – tôi bật cười – tôi chưa bao giờ thấy anh nũng nịu như vậy.

– Kìa Phi, anh thật sự đã giải mã câu đố của thầy tôi, khác chăng, anh không có công thức để chỉ ra nó nằm ở đâu thôi. Mà công thức đó chỉ có chúng tôi mới quen thuộc, vì chúng tôi đã quen với nó. Phong có mang theo thứ cần thiết chứ?

Phong chìa ra một cây thước hình tròn với đủ phân vạch đo độ và nó kết hợp ê-ke lẫn hình dáng kom-pa. Ở giữa thước có một chữ G. Đó là biểu tượng của hội chúng tôi, cây thước này là kỷ vậy mà Hải Nam làm tặng cho Phong, năm xưa hồi tiểu học, chúng tôi học môn lượng giác và Hải Nam đã chế tạo cây thước này dùng để tính toán chiều cao chiều rộng những tòa nhà với sự chính xác đáng kinh ngạc.

Tôi bật cười nói.

– Đúng vậy, – Phi ngạc nhiên khi nhìn vào điện thoại – Nó bị xây nhỏ lại vì thiếu tiền.

– Không cần, có đầy đủ trên wiki nếu anh cần. Dài 135 mét, rộng 27 mét và nền cao 1,8m.

– Tôi chưa hiểu – Phi tỏ ra bực dọc.

– 135:27 bằng 5, còn 27 chia 1,8 bằng 15.

– Bội của ba.

– Phythagore! – Cả Phong và Phi cùng kêu lên.

– Cửu trùng thiên! – Phi nói.

Phi nhanh chóng nhận ra “Cổng Hòa Thành” Nhanh chóng Phi đưa thướt đo độ vào đo, đúng quả thật chúng tạo thành một tam giác vuông.

– Anh đoán nhầm rồi, có đến 156 cột.

– Tại sao anh đoán là 155?

– Tuyệt vời! Phi reo lên.

– Đường trung trực đi qua hai điểm. – Phong nhanh chóng có kết quả.

Phong và Phi đều nhận ra, “Cây bồ đề!”

(còn tiếp)

Related Posts

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *