Cuộc đời Vincent van Gogh – Thiên tài trong bi kịch
1. Tuổi thơ và gia đình: Gốc rễ của một cuộc đời giằng xé
Vincent Willem van Gogh chào đời vào ngày 30 tháng 3 năm 1853 tại Groot-Zundert, một làng nhỏ gần thành phố Breda thuộc tỉnh Bắc Brabant, miền Nam Hà Lan. Ông là con trai của bà Anna Cornelia Carbentus và ông Theodorus van Gogh, một giáo sĩ của Giáo hội cải cách Hà Lan.
1.1. Gia đình và ảnh hưởng:
Mẹ của Vincent, bà Anna Cornelia, là một nghệ sĩ vẽ tranh và minh họa sách. Bà thường vẽ những bức tranh về thiên nhiên và cảnh vật xung quanh. Vincent đã thừa hưởng tình yêu với nghệ thuật từ mẹ và thường xuyên quan sát bà vẽ. Điều này đã hình thành nền tảng cho niềm đam mê hội họa của ông sau này.
2. Thanh xuân lạc lối: Tìm kiếm ý nghĩa giữa đời
Ở tuổi 16, Vincent bắt đầu làm việc tại công ty nghệ thuật Goupil & Cie, nơi ông tiếp xúc với thế giới tranh vẽ và nghệ thuật. Tuy nhiên, ông nhanh chóng cảm thấy bất mãn với công việc này, vì ông không thích việc tranh bị thương mại hóa và bán chỉ để kiếm lời.
Năm 1873, Vincent chuyển đến chi nhánh của Goupil tại London, nơi ông sống trong giai đoạn tương đối hạnh phúc nhờ có được một chút lợi nhuận trong việc buôn bán và giàu hơn cha mình khi chỉ mới ở tuổi 20. Người vợ sau này của Theo, bà Jo van Gogh-Bonger nhận xét rằng: “Đây có lẽ là giai đoạn hạnh phúc nhất trong cuộc đời Vincent”. Ông còn có tình cảm với Eugénie Loyer, con gái của chủ nhà trọ. Tuy nhiên, khi bị từ chối với lí do cô đã có người khác, Vincent rơi vào khủng hoảng tinh thần, trở nên thu mình và sùng đạo.
Khoảng một thời gian ngắn sau, ông bị sa thải khỏi Goupil vì thái độ bất hợp tác trong công việc, Vincent quyết định theo đuổi con đường thần học. Ông được gia đình gửi tới Amsterdam vào tháng 5 năm 1877 và được ôn thi vào khoa thần học dưới sự hướng dẫn tận tình của Johannes Stricker, một nhà thần học có tiếng vào thời điểm đó. Nhưng ông lại không thể vượt qua kỳ thi vì thiếu kiến thức về tiếng Latin và Hy Lạp – hai ngôn ngữ bắt buộc. Sau đó, ông tiếp tục giảng đạo trong cộng đồng lao động ở vùng Borinage, Bỉ. Tại đây, ông sống như một thợ mỏ nghèo khổ và chia sẻ cuộc sống khắc nghiệt của những người này. Tuy nhiên, ông bị sa thải vì “quá đồng cảm”, và không đáp ứng được kỳ vọng của nhà thờ. Ông viết cho Theo một lá thư vào năm 1879: “Tôi muốn sống với những người nghèo, nhưng tôi lại không thể hòa nhập được.”