Vũ trụ là một phép Đại ẩn dụ (Phần 2/5)

Tháng bảy 23, 2024

b. TÍNH TƯƠNG ĐỐI

Tính tương đối có 2 nghĩa:
– Diễn giải ra theo câu chữ là “tính chất tương tác đối nghịch”.
– Tương đối (relative >< tuyệt đối absolute).
– Tính chất tương tác đối nghịch
  Hãy thử tưởng tượng có một điểm trong khoảng không trống rỗng(void), vì xung quanh là trống rỗng nên cho dù điểm đó có thay đổi vị trí thì cũng có gì để xác định rằng nó đã thay đổi vị trí? Đó là còn chưa kể đến vấn đề vì xung quanh là không gian trống rỗng nên không có sự quan sát đối nghịch thì làm sao có thể biết được điểm đó có tồn tại chứ chưa cần nói đến việc có tốc độ hay sự thay đổi… 
  Cũng như tính chất mà ánh sáng mang lại, vạn vật trong vũ trụ này cần có tương tác đối nghịch để xác định sự tồn tại hay thay đổi, con người cũng vậy, Tạo hoá cũng vậy.
Khi có 2 điểm trở lên, sự tương tác giữa chúng tạo nên nền móng của sự tồn tại. Tuỳ vào góc nhìn, sự so sánh mang tính định lượng lại hoàn toàn khác nhau.

Với 2 điểm A và B bất kì như hình này ta thấy: Với góc nhìn 1 A gần B xa; góc nhìn 2 B gần A xa; ở góc nhìn 3 A dưới B trên; ở góc nhìn 4 B dưới A trên; ở góc nhìn 5 A trái B phải; ở góc nhìn 6 B trái A phải; ở góc nhìn 7 A che khuất B; ở góc nhìn 8 B che khuất A.
Đây mới chỉ là 1 ví dụ về 2 điểm cố định trên mặt phẳng 2 chiều mà đã cho ta thấy mệt mỏi về sự thay đổi, biến thiên được sinh ra do góc nhìn. Suy rộng ra điều này với đời sống con người mới thấy làm người mệt mỏi hơn làm động- thực vật rất rất nhiều. No- đói, sướng- khổ, vui- buồn… ngoài việc lấy trải nghiệm trước để đánh giá trải nghiệm sau thì thật khó để xác định đâu là sướng, đâu là vui, đâu là ngon…
Tương đối (Relative)
Tính “tương đối” bao phủ gần như mọi hiện tướng trong mọi cái lý của sự vật. Theo quan sát của các nhà Khoa học, trái Đất tự quay quanh trục của nó và quay quanh mặt Trời với tốc độ khủng khiếp, nhưng sự thật hiện lên mà mắt của tôi thu được khi đứng trên mặt đất và quan sát, tôi thấy trái Đất đứng im và mặt Trời quay quanh trái Đất theo hướng từ đông sang tây. Đó cũng là cái nhìn mà thời trung cổ họ thấy và bảo vệ, ai mà cãi lại sự thật sẽ bị treo cổ. Cái nhìn đó không hề sai, chỉ có điều nó chỉ là 1 cái nhìn đúng ở mức tương đối, chỉ khi nào ta có góc nhìn trực quan hơn, độc lập với cả trái Đất và mặt Trời mới thấy rằng trái Đất quay quanh mặt Trời. Tôi đã từng ngắm nhìn trái Đất ở độ cao 15000m so với mực nước biển, trái Đất quả thật có hình dạng là một cái đĩa tròn chính xác như người sống ở thời cổ đại miêu tả, nếu thật sự không có ảnh chụp từ những tàu vũ trụ thoát ly hẳn khỏi trái Đất, thật khó chứng minh trái Đất hình cầu.
Về khối lượng của 1 vật, khi tương tác với lực trọng trường nó tạo ra trọng lượng, trọng lượng đó hoàn toàn có thể thay đổi nếu vận tốc của nó thay đổi. Ví dụ một chiếc xe ô tô nặng khoảng 2,5 tấn nếu nó đứng im thì việc nhấc bổng nó lên là việc rất tốn công. Thế nhưng nếu nó đang chạy ở tốc độ 250km/h, chỉ cần một cú húc nhẹ, nó có thể bay bổng lên trời và nhào lộn. Máy bay cũng vậy, nặng hàng chục thậm chí hàng trăm tấn khi có tải mà có thể bay cao hơn bất cứ một con chim đại bàng nặng 50kg nào. Thật đáng khâm phục khi họ tìm được cách áp dụng mô thức của cánh diều từ Trung hoa cổ đại để biến một cục sắt hàng chục thậm chí hàng trăm tấn có thể bay lên trời cao, không chỉ vậy họ làm cho nó có thể nhào lộn trên không trung, lắp thêm vũ khí(n->1). Trong mối quan hệ giữa khối lượng vật chất và năng lượng, 1=300000^2. Thời gian của kẻ quan sát, khối lượng thay đổi khi vận tốc thay đổi… Hay đơn cử trong các thỏa ước xã hội giữa những Quốc gia với nhau, với Nước này thì đây là chất cấm còn cũng vẫn là chất đấy ở Nước kia thì được coi là hợp pháp. Trong nền kinh tế hiện thời, với câu chuyện phân phối tài sản, 0,1% dân số cầm sở hữu toàn bộ của cải của 99,9% còn lại. Những thứ đẳng cấp, xa hoa chỉ là sự ảo tưởng trong đầu, không tồn tại ở thế giới thực nhưng lại thường được định giá với cái giá trên Trời. Vì nếu giá thấp và phù hợp với đại đa số người tiêu dùng thì chẳng ai khao khát, thèm muốn nữa cả, nó quá dễ dàng để sở hữu. 
Về mặt lý thuyết nếu một đường cong trong không gian chỉ cần lệch 10-20 độ hay thậm chí 10-∞ độ thì trong cái vô tận nó sẽ trở thành 1 đường tròn. Hình tròn rõ ràng được tạo nên từ một đoạn thẳng xác định, việc đo chính xác độ dài nếu nó chưa uốn thành đường tròn là một điều rất dễ dàng. Nhưng nếu ngược lại, ta không thể tính chu vi một cách chính xác tuyệt đối, vì số Pi là 1 số vô tỉ. Từ 0 đến 1(1 đơn vị) có vô hạn giá trị bao gồm cả số hữu tỉ cũng như số vô tỉ, một đơn vị thì xác định thế nhưng trong đó lại là một tập không thế xác định về số lượng các giá trị …
  Nói tóm lại Hình thái của vũ trụ đó là vô tận về mọi hướng từ trong ra ngoài, và sự hoà quyện giữa vô tận và tính chất tương đối của người uan sát dẫn đến một hệ quả tất yếu đó chính là những Hệ quy chiếu phải được ra đời để thu gọn Vũ trụ quan cũng như tóm gọn nội hàm.

c. HỆ QUY CHIẾU

Hệ quy chiếu hay ” Hệ thống quy ước để soi chiếu”.
  Hệ quy chiếu đầu tiên được ra đời nhằm mục đích tóm gọn nội hàm trong thế giới quan của loài Người đó chính là Ngôn ngữ. Nhờ ngôn từ mà hàng loạt sự thống nhất sau này là đơn vị đo lường số lượng, kích thước, khoảng cách, trọng lượng- khối lượng, vận tốc, thời gian, giá trị(tiền tệ), chuẩn mực cuộc sống bao gồm phương thức ứng xử trong gia đình, xã hội hay xa hơn là pháp luật… được ra đời. Mỗi một Dân tộc có cách nhìn nhận, cách gọi tên, cách đo đạc khác nhau về cùng 1 vấn đề(1->n). Ngày nay, hệ thống quy ước lan toả theo hướng toàn cầu hoá, n cách gọi, n cách hiểu nay trở thành 1 ngôn ngữ, 1 đơn vị đo kích thước, thời gian, giá trị…(n->1). Hệ quy chiếu nó có uy lực thống nhất ghê gớm là thế, nhưng nó không gì hơn là 1 cái thước kẻ có khả năng biến hình, nó chỉ là phụ phẩm dùng để đo lường cho những thực thể có thực
  Khi mà sự tiện lợi của “Tiền” mang lại quá lớn, con Người trở nên điên cuồng chỉ để chiếm đoạt được nhiều tiền nhất và nhanh nhất có thể, vì quả thật là có tiền mua tiên cũng được. Còn nhớ câu chuyện “hands of Midas”, ông Vua này cũng ham mê cái dụng của vàng mà quên mất đi rằng mình cần thực phẩm để sống, chết đói khi quanh mình được bảo phủ bởi vàng. Quả thực việc tìm ra và ứng dụng hệ quy chiếu đo lường giá trị mang tên Tiền là một trong những phát kiến vĩ đại nhất của loài Người. Việc trao đổi, mua bán chưa bao giờ dễ dàng hơn khi tạo ra được thứ mà mọi người cùng thèm muốn để làm hệ quy chiếu chung. Trước đây khi chưa có tiền,  mỗi người trên trái Đất này thèm muốn một thứ khác nhau tùy theo nhu cầu, có thể đó sản phẩm của Tự nhiên, nước uống, thức ăn, tài nguyên hay bộ phận cơ thể của thú, chim hay người. Nay chỉ cần có tiền, tiện lợi hơn trong việc lưu trữ, bảo quản, khi cần gì, chạy ra “chợ” mua là xong. Tôi xin phép bàn luận thêm một chút về tiền, vì nó là cách mà loài người săn mồi và là phương tiện chính trong việc “chăn người” ở thời hiện đại, thay vì chém giết các loài khác và chém giết nhau, chúng ta đấu trí để dành của cải. Suy cho cùng nó cũng là một bước tiến khá là thú vị vì nó gò ép con Người phải suy nghĩ, luyện tập nhiều hơn, trở nên đa chiều hơn cũng như hạn chế sự phá huỷ thế giới Tự nhiên khỏi bàn tay con người.
Soi xét về không gian tồn tại của tiền, thì Tôi đã thử vứt thử vài đồng tiền của các quốc gia, thậm chí cả đô la Mỹ cho một vài con Khỉ, con Chó, con Mèo, con Gà, con Heo và Tôi chưa thấy có con nào thèm tiền đến gần và ngửi hay thậm chí là thèm nhìn cái tờ giấy bạc hoặc polymer đấy vì đối với chúng, nó chẳng có giá trị dinh dưỡng nào. Qua thí nghiệm trên ta có thể thấy rõ rằng tiền chỉ tồn tại giá trị trong không gian giữa nhưng thoả ước của con Người với nhau mà thôi, còn với thế giới Tự nhiên, trên mọi hành Tinh, mọi Thiên hà, mọi Vũ trụ thứ mà có giá trị nhất vẫn luôn là sự Sống. Không có tiền vẫn có sự Sống, không có sự Sống thì không có tiền. Mỗi một không gian khác nhau, tiền lại có một hình thái khác nhau, trong thương mại toàn cầu, tiền tồn tại ở dạng giấy hay dạng điện tử hoá. Trong nhà tù, tiền là những điếu thuốc, trong casino tiền là phỉnh(chip), liên quốc gia tiền là tài nguyên thiên nhiên và tài nguyên con Người…
Về mặt thời gian, trước thời kì thương mại, tiền chưa có hình thái tách biệt với thực phẩm, đất đai, hoa màu, thú nuôi và nô lệ. Ở thời kì thương mại, tiền được hiện hữu dưới hình dạng kim loại như đồng, bạc, vàng. Từ sau năm 1971 tiền chỉ là tờ giấy lộn. Nhưng ít ra từ năm 2010 đổ về trước, tiền còn là vật chất hiện hữu, nay với sự bùng nổ của tiền điện tử, tiền thậm chí còn không tồn tại ở thế giới thật… Trước đây, giá trị của vật trung gian trao đổi gắn chặt với giá trị thật, ngày nay, sau nhiều lần cải tiến, giá trị của vật trung gian trao đổi dần rời xa với giá trị thật, chỉ còn giá trị ảo tưởng. Đối với người tiêu dùng thì đây là một thảm hoạ, tuy nhiên với các nhà hoạch định và điều khiển thị trường thì lại là thiên đường cho sự phát triển. Họ có thể mở rộng thị trường bao nhiêu tuỳ thích thông qua việc vay mượn tương lai của người dân và của những công dân tương lai chưa được sinh ra đời; cuộc đời người dân chỉ là một con số thống kê.
Nói tóm lại, dù có thay đổi biến thiên, thì tiền tệ không bao giờ vượt khỏi mô thức n=>1=>n của Tự nhiên, hay nói cách khác, tiền tệ cũng là 1 sản phẩm được học hỏi từ việc am hiểu quy luật của tự nhiên(tế bào máu và vai trò trong lưu thông, kết nối); quy luật của 1(100%). Con Người theo một góc nhìn nào đấy cũng chỉ là loài ký sinh có cấu trúc hữu cơ. Thiếu đi Tự nhiên-Thiên nhiên thì tất cả các chính thể, đế quốc, tổ chức hay thậm chí lối sống hiện đại sang chảnh quý tộc đều không thể tồn tại, thậm chí toàn bộ các sản phẩm từ trí tượng tượng kia của con Người chỉ làm tăng thêm nhiều lần sự tiêu hao vốn liếng mà Tự nhiên ban tặng. Tự nhiên- Thiên nhiên mất hàng tỉ năm để tích tụ và bồi đắp thì con người có thể đốt sạch toàn bộ nguồn sống trong vòng vài vạn năm chỉ để ăn tiêu và sống trong ảo mộng. Thật khó để nhìn nhận sự thật này khi mà cuộc sống của đại đa số người dân bị gắn chặt với hệ thống tiền tệ hiện thời, không đi theo và làm theo nhu cầu của số đông hay chính xác hơn là của nhà hoạch định thì sẽ chết đói. Trong khi đó, ở nhiều nơi thực phẩm còn tốt phải vứt bỏ chỉ để giữ giá của sản phẩm.
Như đã lập luận ở trên, các hệ quy chiếu được con Người phát minh ra chỉ là phụ phẩm dùng để đo lường nhằm thu thập sự nhận biết cũng như tri thức về các thực thể có thực. Trời- Đất vẫn cứ vận hành theo quy luật riêng mặc kệ con Người có nghĩ hay cảm nhận ra sao. Cũng như quy luật mà ánh sáng mang lại, quy luật một chiều vẫn hiện hữu ở đây, thiếu đi Trời- Đất con Người không thể tồn tại, còn thiếu con Người Trời- Đất vẫn tồn tại và trường tồn như bình thường. Nếu cần có một giống loài khác để thống trị muôn loài, Trời- Đất sẽ lại mở đường cho những sự hiểu biết được thu nạp, có thể sau loài Người đó là loài Nhện, loài Mèo, loài Kiến hay bất cứ loài nào khác mà Trời- Đất thấy rằng phù hợp và xứng đáng. Hiểu rõ tính một chiều ở trên, Ta buộc phải thấu hiểu Trời- Đất nếu thật sự muốn tồn tại lâu dài và sung túc, thiếu đi “Nguồn” thì tất cả thực tại sẽ sụp đổ, còn thật lòng mà nói thiếu đi sự tồn tại của mấy ông tỉ phú, diễn viên nổi tiếng, thương hiệu nổi tiếng chỉ làm cho cuộc sống của ta tốt đẹp hơn thôi. Hãy cảnh giác đừng để những thứ mồi nhử làm chủ cuộc sống của bản thân.
Về ngôn ngữ của Tự nhiên, có nhiều cách để thấu hiểu, nhưng suy cho cùng đều phải thông qua việc tự chiêm nghiệm cùng với việc nghiên cứu hình tượng(Tượng học) mà vạn vật trong Vũ trụ đang bí mật đại diện cũng như quán chiếu với những tri thức được đúc kết từ chiêm nghiệm của Cổ nhân. Tôi sẽ quay trở lại để phân tích vấn đề này kĩ hơn ở phần sau.
… Còn tiếp…

Anh chị cần mua bàn ghế ăn gia đình thì tham khảo trang này bên em với nhé này ạ. Xin cảm ơn.