Bất tử – Phần thưởng hay sự trừng phạt?

Tháng mười một 20, 2024

Không chỉ là nỗi cô đơn, bất tử còn là một cuộc hành trình với nỗi đau không hồi kết. Khi bất tử, bạn không thoát khỏi nỗi đau – nỗi đau vì sự ra đi của người thân, bạn bè, đau thương trước những mất mát không ngừng diễn ra theo dòng thời gian. Bất tử không xóa bỏ được những cảm xúc con người, mà ngược lại, nó khiến con người trải qua chúng hết lần này đến lần khác, không ngừng nghỉ. Sự đau khổ trở nên dày đặc, và việc không thể đặt dấu chấm hết cho sự đau đớn ấy trở thành gánh nặng không thể chịu đựng nổi.

Mặt khác, trong một số tư tưởng, người ta cho rằng bất tử có thể là phần thưởng lớn nhất, bởi nó cho phép ta hiểu biết sâu rộng, nhìn ngắm thế giới và chiêm nghiệm sự thay đổi của nhân loại từ những năm tháng sơ khai cho đến tận những ngày cuối cùng. Nhưng, phải chăng điều này chỉ là một cách nhìn thiếu thực tế? Bởi một cuộc sống không có sự kết thúc cũng giống như một bài thơ không có vần cuối, một giai điệu không bao giờ kết thúc – sẽ trở thành một vòng xoáy nhàm chán, trống rỗng. Người bất tử không còn sợ hãi cái chết, nhưng cũng chẳng còn động lực để sống. Khi ấy, liệu sự hiểu biết có thể lấp đầy trái tim đã dần mất cảm giác?

Khi đứng giữa dòng chảy bất tận của cuộc đời, Bạn có nhận ra rằng sự ngắn ngủi của thời gian là một lời nhắc nhở để ta biết quý trọng, biết sống hết mình?. Cuộc sống chỉ thực sự ý nghĩa khi ta biết nó không phải mãi mãi, khi ta dám yêu, dám thất bại, và dám đối diện với mất mát. Có lẽ, chính sự hữu hạn mới là món quà trọn vẹn nhất mà cuộc đời ban tặng.