Bị thương mà cảm thấy đau là bình thường, nhưng bị thương mà không cảm thấy đau thì đúng là bất thường.
Nhật ký 06
Nay tôi lên Viện C như bình thường, tôi phải tập thêm thái độ cầu thị, học hỏi. Tôi xin anh D cho tôi tham gia làm anim, tôi rất vui khi anh bảo cũng đang định cho tôi làm. Tôi tiếp tục tranh thủ tận dụng cơ hội này để học từ anh nhiều hơn, cả anim lẫn công cụ.
Qua là 20/10…
Dù cho bên ngoài tung hô hay chế giễu, khen hay chê, tôn vinh hay vùi dập, chạy tiếp hay không vẫn là quyết định của tôi. Có thể ngày hôm qua rất tuyệt vời, không có nghĩa hôm nay cũng giống hôm qua, mọi thứ xung quanh có thể lật mặt nhanh như bánh tráng, duy chỉ có ý chí mạnh mẽ mới có thể đứng vững và không bị đánh gục, mặc cho lời khen ngợi bên tai, ảo tưởng về những thứ bên ngoài. Nếu ý chí tôi không tiếp tục chạy thì bản thân tôi cũng chẳng bao giờ tiến lên được, rồi cũng sẽ bị cuốn theo dòng đời mà thôi.