Cách cảm nhận và rút ra những triết lý to lớn từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống.

Tháng mười 20, 2024

Xin chào tất cả mọi người ! Mình là AJ là một người mới muốn tham gia vào cộng đồng viết lách vì thế mình đã lập nên trang cá nhân này cùng với kênh youtube và kênh của mình trên Spiderum. Mình thật ra là một người chưa có kinh nghiệm trên bất cứ phương diện nào nhưng mà mình cảm thấy trong cuộc sống có rất nhiều cái hay, rất nhiều người thú vị nhưng trong đời sống thực sự thì mình có quá ít người để chia sẻ về nó vì thế đây có thể coi như là một nơi để mình cùng các bạn quan tâm có thể bày tỏ suy nghĩ về nhiều vấn đề, đặt ra những vấn đề để cùng giải quyết ( Thật ra là mình mắc nói mà chả ai nói cùng á ). Cảm ơn các bạn rất nhiều !
I.              NÊU VẤN ĐỀ
         Vấn đề hôm nay mà mình muốn chia sẻ đến mọi người là một vấn đề mình cảm thấy rất hay và mình không hiểu tại sao chả ai nói mình về nó cả. Đó là vấn đề : “Cách cảm nhận và rút ra những triết lý to lớn từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống”. Mình là một con người khá là yêu thích các triết lý và những quan điểm sống, cá nhân mình và mẹ mình thường xuyên cãi nhau vì điều đó, mà mình cảm thấy tranh luận là một phần không thể thiếu của cuộc đời mình và mình rất thích nó.
II.              NGUỒN CẢM HỨNG CHO VẤN ĐỀ
         Thật ra mình suy nghĩ vấn đề này từ nhiều năm về trước khi mình ở trên ghế nhà trường, mình ngồi bàn đầu(bàn trước mắt giáo viên) để chiếc hộp bút của mình ( ảnh ở dưới ) trước mắt và lúc đó hình như giáo viên giảng khá là chán vì thế mình cứ nhìn cứ nhìn chiếc hộp bút của mình và suy nghĩ. Lúc ấy, mình nghĩ như thế này : “chiếc hộp bút này không phải là chiếc hộp bút đẹp nhất mà mình từng có, không phải chiếc hộp bút to nhất mà mình từng có, thậm chí nó còn là chiếc hộp bút xấu nhất, rách nhất mà mình có. Vậy tại sao đây là chiếc hộp bút mà mình gìn giữ nhất và là chiếc hộp bút ở lại với mình lâu nhất”.
III.              GIẢI THÍCH VẤN ĐỀ NHỎ
         Có thể do tiết học quá chán mình đã tiếp tục suy nghĩ về nó và đặt ra những câu hỏi tại sao, tại sao tại sao nhỉ. Mình nằm bẹp xuống bàn và trầm tư suy nghĩ. Đột nhiên, cái bốp và đầu mình bị cô giáo bợp 1 cái đau điếng, và cô nói: “ đây đâu phải lần đầu tiên em ngủ trong lớp”. Và chính câu nói đó đã gợi ra cho tôi vấn đề của mình
là gì và cũng là câu trả lời của nó. Cuối cùng tôi cũng hiểu : cô đánh mình không phải vì mình ngủ gật mà vì những lần trước mình đã ngủ gật rất nhiều. Và tôi cũng đã có cho mình câu trả lời tại sao cho câu hỏi mình đang suy nghĩ. Thật sự tôi không phải vì chiếc hộp bút đó đẹp và giữ gìn nó, không phải vì nó quan trọng mà giữ gìn nó mà tôi giữ gìn nó là vì những chiếc hộp bút khác đẹp hơn, xịn hơn đã bị mất và nếu tôi không giữ gìn chiếc hộp bút này thì tôi cũng sẽ mất nó. Cô giáo
cũng vậy cô không đánh tôi vì một lần tôi ngủ gật cô đánh tôi vì cô biết nếu cô không nhắc nhở thì lần tiếp theo tôi sẽ ngủ gật.
IV.              SUY RA VẤN ĐỀ LỚN
Vậy thì vấn đề này liên quan gì đến vấn đề lớn mà tôi đã đề cập ban đầu. Suy nghĩ kĩ hơn thì thật ra vấn đề nhỏ này lại là một ví dụ của câu nói “ Thất bại là mẹ của thành công”. Bạn thành công không bởi những việc bạn làm, bạn thành công vì bạn đã trả qua thất bại đủ nhiều.
V.              LỜI KẾT
         Bài viết của tôi đến đây cũng đã dài, đây là lần đầu tôi có một bài viết như vậy vì thế nếu có gì chưa tốt hay các bạn có ý kiến cùng thảo luận thì hãy cho mình biết nhé. Cảm ơn rất nhiều.

Hộp bút của tui