Cảm nhận của mình về : Anne tóc đỏ ở làng Avonlea
Tháng bảy 7, 2024
Tóm tắt:
Nối tiếp câu chuyện của Anne tóc đỏ dưới chái nhà xanh, sau khi từ học viện Queen về, Anne trở thành một cô giáo làng ở tuổi 16, thành lập hội cải tạo và làm quen với những hàng xóm mới như Paul, cô Lavender ở nhà vọng có trí tưởng tượng như tri âm tri kỉ, ông Harrison từ thù thành bạn và sự có mặt của cặp đôi song sinh trái ngược Dora và Davy.
Mình thấy gì ở tác phẩm:
Trước tiên phải nói về sự tưởng tượng thơ thẩn xuyên suốt mạch truyện, thật hay là Anne vẫn giữ được tính cách đó và thậm chí tìm được những con người cùng tần số dù cô đã lớn lên. Đồng thời trong đó nhấn mạnh thế giới quan của những con người nhìn đời qua lăng kính mộng mơ ấy chẳng dễ bắt chước chút nào và đẹp đẽ ra sao. Dù rằng sẽ vấp phải ý kiến trái chiều ấy, kiểu bị cho rằng hơi mát mát chẳng hạn. Nhưng có làm sao? Giữa một thế giới tràn ngập những điều nhỏ bé vô vị thì một nàng tiên cây, những hòn đá thủy thủ sẽ tô điểm cho cuộc sống thêm màu sắc và yêu đời hơn rất nhiều.
Bài học về lý tưởng và thực tế đôi khi không giống nhau: Như cái cách mà Anne đã khăng khăng rằng mình sẽ không bao giờ đánh học sinh hay lờ đi những câu hỏi của đám trẻ chẳng hạn. Nhưng khi mọi chuyên vượt ngoài tầm kiểm soát, cô vẫn đánh đứa nhỏ nghịch ngợm và cảm thấy dằn vặt vì hành động ấy, dẫu cho sự việc ấy đem lại một kết quả khá tốt. Thằng quỷ con ấy không còn coi thường những giáo viên nữ nữa và dành một sự tôn trọng nhất định cho Anne. Cũng giống như trong cuộc sống mình có thể sẽ vớ phải một người không phải gu chẳng hạn. Và mình tin là Gilbert Blyther cũng sẽ là một thực tế mà Anne phải chấp nhận thôi hehe. Đoạn cuối có hint roài.
Ngoài lề xíu, thật sự thấy siêu tiếc vì phim bị dở dang. Mình đã cả đọc cả xem phim và thấy phim làm rất tốt luôn, mặc dù thêm thắt chi tiết nhưng không bị quá lố ý. Aaaaaa thật là tiếc mà!
Nhưng để mà nói, lý tưởng của Anne vẫn quá là tuyệt vời đi. Tuy còn trẻ và vẫn có sự bồng bột, thơ mộng của một đứa trẻ nhưng những hành động và tư duy của một đứa nhóc 16 tuổi như vậy vẫn khiến mình ngạc nhiên. Vì hiện tại mình cũng đang 16 tủi, và trông vậy thì cũng phải đặt câu hỏi phải chăng mình đã được bố mẹ nuông chiều quá hay sao rồi ý… bởi Anne đã hoàn toàn có thể tự lập, làm mọi thứ để quán xuyến ngôi nhà và sẵn sàng cho mọi công việc kiểu chăm sóc trẻ em như một người lớn thực thụ rồi. Mà điều ấy lại khiến cho cô có hai trạng thái đối lập trẻ con >< người lớn khá hay, khiến mình cảm thấy nhân vật dễ mến và gần gũi hơn bao giờ hết.
Mình cũng thích cả cái việc tác giả cho Anne phản ứng “thái quá” với mọi vấn đề. Nó giúp mình cảm thấy “sống” hơn trong cái xã hội dần mất đi nhiều cảm xúc này. Thiết nghĩ nếu mình mà có kiểu cách như thế thì chắc bị gọi đi khám lâu rồi quá 😊
Cốt truyện của cuốn này có vẻ nhẹ nhàng hơn so với “Anne ở chái nhà xanh”, nhưng cũng vì thế mà ít ấn tượng hơn kha khá. Tuy vậy thì nó vẫn làm khá tốt ở cái việc xây dựng hình tượng Anne- cô giáo đã lớn so với Anne- trẻ con. Vẫn sẽ là cô gái đầy lí tưởng, mộng mơ và hoài bão ấy, vẫn là đứa nhóc dễ dính phải nhiều tình huống troéo ngoe ấy nhưng đã pha thêm một chút cương quyết, tinh tế và trưởng thành. Mình vẫn hài lòng với việc hình tượng Anne không bị quá khác so với quyển 1 như vậy và tất nhiên mình vẫn sẽ kiếm những tác phẩm về Anne sau đó rồi.
Chẳng biết có phải nhờ lối kể chuyện tài tình của tác giả không mà thiên nhiên trong truyện thơ mộng và xinh đẹp đến thế. Mọi thứ như được lăp thêm filter khiến màu sắc rực rỡ hơn vậy. Chẳng phải nhà thơ nhưng đọc xong chắc cũng phải chú ý đến thế giới xung quanh hơn mới được. Từ những điều nhỏ bé nhất, Anne yêu thiên nhiên da diết và tình yêu của ẻm làm lay động đến bản thân mình. Vì thực sự dù có rặng bạch dương hay linh sam nào thay cho làn xe cộ đông đúc hay khóm hoa xanh đỏ tím vàng nào có hiện trước mắt mình thì chắc mình cũng chẳng mấy để tâm đâu. Nhưng mà giờ thì có lẽ mình sẽ để ý một chút, với tâm thế của Anne, thế giới hẳn sẽ đáng sống hơn rất nhiều.
Một điều nữa khiến mình trăn trở. Với tầm tuổi của mình thì tất cả những mối quan hệ mình có thể có là bạn bè phạm vi trường học. Nhưng Anne có thể làm thân với những người khác độ tuổi, khác giới tính và sự cảm mến từ họ. Giờ mình mới thấm được bọn trẻ bây giờ (cụ thể là mình) thiếu kĩ năng sống thật đấy. Khoảng cách thế hệ là điều khó để rút ngắn mà Anne giải quyết ngon ơ. Nghiêng mình học hỏi ☹
Cả truyện bọn trẻ con ngây ngô, quả thật là một đứa nghịch ngợm Davy và một đứa trẻ quá mức ngoan ngoãn như Dora thì đứa nghịch ngợm dễ chiếm cảm tình hơn thật. Hay tại thằng quỷ con Davy sống tình cảm hơn ta? Dù sao thì bọn con nít quỷ trong này ngây ngô và đáng yêu lắm lắm. Còn bọn con nít bây giờ thì dẹp đi, ngoan ngoan còn tạm chấp nhận được. Ông trời hãy trả sự trong sáng của trẻ con thời nay đi mà huhu.
Tổng kết:
Nếu muốn đọc một cuốn sách để chữa lành tâm hồn thì “Anne ở làng Avonlea” sẽ là một lựa chọn đáng được quan tâm. Dễ đọc, trong sáng và vực dậy trong tâm hồn ta những cảm xúc tích cực và niềm tin với đời. Nhưng để tâm đắc thì khó, hơi nhạt nhẽo. Chấm 7/10.