Chúng ta là những đứa trẻ tập lớn
Tháng mười một 13, 2024
Bài viết này, xin được gửi tới những người lớn đã từng là trẻ con. Và cả những người trẻ, vẫn còn đang chênh vênh trên con đường tập làm người lớn.
Ừ thì, đúng là những điều mình từng muốn làm hồi bé sau này đều được thoải mái làm hết, mà chẳng sợ bị bố mẹ la mắng. Nhưng cái sự tự do của người lớn cũng đi kèm với đủ thứ trách nhiệm phải gánh vác trên vai, rồi ta còn phải làm quen cả với sự cô đơn nữa.
Trở thành người lớn, là những khi buồn bã tự ngồi uống rượu một mình tới say khướt mà cũng chẳng lo ai cấm đoán. Ta mượn men rượu giúp mình tạm quên đi những muộn phiền của thực tại. Để cho phép mình được mơ mộng chút đỉnh những khi tâm trí vẫn còn đang lâng lâng.
“Tao phải làm cả cuối tuần, mày ạ.”
Cũng đã có thời, tôi tự sắm cho mình một cái máy PS4, và ních thật đầy ngăn tủ với đủ loại đĩa game đắt tiền. Nhưng rồi thì giờ cả máy lẫn đĩa cũng đều vứt xó, phủi bụi. Bởi đi làm cả ngày trời rồi, có còn đâu thời gian mà chơi nữa? Và kể cả nếu vẫn cố chấp ngồi chơi, thì trong lòng cũng luôn thấy bứt rứt vì những trách nhiệm, lo toan đang còn dở dang. Thế là cũng mất luôn cả cái hứng thú chơi bời.
Cũng vỏn vẹn hai tháng nữa thôi, tôi sẽ bước sang một tuổi mới. Những kỷ niệm đẹp đẽ thời cấp 2 của gần mười năm trước sẽ lùi sâu vào trong miền vô thức thêm một chút nữa. Để nhường lại cho những chuỗi ngày đi làm bận rộn trước dịp Tết đến, Xuân về.
Chỉ là, xin hãy chăm sóc thật cẩn thận, và đừng đánh mất đứa trẻ trong tâm hồn của mình, bạn nhé.