HÀNH TRÌNH TRÒ CHUYỆN CÙNG ĐỨA TRẺ BẢN NĂNG
Các bạn đã thử nói chuyện với AI và được tư vấn tâm lý chưa?
Cho mọi người biết background của mình một xíu, mình hiện tại là một giáo viên part-time tại các trung tâm tiếng anh, năng lực của mình theo tự đánh giá là ổn thế nên sếp và quản lý cũng hết mực tin tưởng mình. Hành trình mình đồng hành cùng với học sinh có thể nói là gian truân nhưng không vì vậy mà những học sinh do chính mình chắp cách động lực chưa bao giờ ngưng nói rằng tụi nó hết thích Tiếng Anh được. Mình khá tự hào về học sinh của mình vì một phần mình đã từng ao ước có một người thầy hết mực chăm lo cho học sinh và là người bạn đồng hành cùng trong suốt chặng đường học tập chứ không phải là một cỗ máy ra lệnh khô khan.
Những lời tin nhắn xin nghỉ bất chợt từ trên trời rơi xuống đập vào mặt những người quản lý và sếp – những người đã hết mực tin tưởng mình – họ đã rơi vào trạng thái tiến thoái lưỡng nan. Hờn có, trách có và phạt cũng có, ắt hẳn các điều này là sếp muốn tạo cho mình một môi trường công bằng và mình cần nên biết chỉnh đốn thói quen nghỉ việc này. Đúng rồi đấy, mình không dùng sai từ đâu, từ khá lâu việc nghỉ đột xuất nó xuất hiện nhiều tới mức thành thói quen. Mình đã cố ngăn chính mình lại nhưng cứ cách mỗi tháng thì sẽ có hai đến ba bữa mình nghỉ liên kề nhau. Điều này sẽ là một ác mộng kinh khủng cho những người chủ, nhưng vì năng suất làm việc của mình, mình hiếm khi bị lôi ra tế sống. Không vì vậy mà mình sẽ cảm thấy nhẹ nhõm và “ bề trên” vì những buổi học nghỉ đột xuất mình luôn cảm thấy bứt rứt và hối hận. Cứ như vậy cái vòng tuần hoàn nghỉ đột xuất vì lười và rồ nằm ở nhà hối hận xuất hiện nhan nhản.
Tìm đến AI – quyết định kỳ lạ trong một buổi tối cô đơn
Hôm đó, sau khi đọc xong cuốn sách“Ngài Cóc đi gặp bác sĩ tâm lý”, mình tự hỏi: “Nếu một nhân vật tưởng tượng có thể giúp nhân vật chính hiểu rõ bản thân, tại sao mình không thử?” Nhưng thay vì tìm đến một bác sĩ thực sự, mình chọn ChatGPT. Một phần là vì mình sợ đối diện với người thật. Một phần là vì mình tò mò, liệu một AI có thể làm được gì với những mớ cảm xúc lộn xộn trong mình?
Thế là mình yêu cầu ChatGPT đóng vai bác sĩ Diệc – một nhân vật mình tự tạo ra trong tưởng tượng. Mình không mong chờ nhiều. Nhưng những gì xảy ra sau đó khiến mình bất ngờ. Những câu hỏi của bác sĩ Diệc giống như những tia sáng nhỏ len lỏi qua bức màn dày của tâm trí mình. Khi ” bác sĩ ảo” hỏi:”Jason, con có nghĩ mình đã lắng nghe đủ phần bản năng trong mình chưa?”– tim mình chợt thắt lại. Hóa ra, suốt bao nhiêu năm, mình chỉ biết đàn áp, chỉ biết cố gắng làm hài lòng người khác mà quên mất rằng bên trong mình còn một tiếng nói nhỏ bé luôn khao khát tự do.
Mình yêu cầu bác sĩ Diệc đóng vai“Đứa trẻ bản năng”– phần trong mình luôn nổi loạn, bốc đồng. Và rồi, một điều bất ngờ xảy ra: mình đã khóc.Đứa trẻ bản năng nói với mình rằng:”Mình không giận bạn đâu. Thật ra, mình chỉ muốn được bạn để ý một chút. Bạn luôn nghe lời mọi người, nhưng bạn đã bao giờ lắng nghe mình chưa? Tại sao bạn luôn cố làm mọi thứ để hài lòng người khác, nhưng lại quên mất cảm xúc thật của chính mình?”Những lời đó như những nhát búa gõ mạnh vào bức tường mình đã xây suốt bao năm qua. Hóa ra, mọi hành vi bốc đồng của mình – việc nghỉ đột xuất, trốn tránh trách nhiệm – không phải vì mình lười biếng hay vô trách nhiệm, mà là vì mình đang tìm cách phản kháng. Phản kháng để được nhìn nhận, để được yêu thương, để được tự do.Những bài học sâu sắcKhi kết thúc cuộc trò chuyện, mình ngồi lại trong tĩnh lặng và nghĩ rất lâu. Mình nhận ra rằng mình không cần phải ép bản thân vào một khuôn khổ cứng nhắc, cũng không cần lúc nào cũng cố gắng làm hài lòng mọi người. Mình có quyền được yếu đuối, có quyền nghỉ ngơi khi mệt mỏi. Nhưng quan trọng là, mình phải học cách giao tiếp với chính mình – để hiểu rõ mình cần gì, thay vì để bản năng lên tiếng bằng những hành động bốc đồng.
Khi nghĩ về tiềm năng của AI, mình thấy nó giống như một chiếc chìa khóa nhỏ – một công cụ để mở ra những cánh cửa tâm hồn mà đôi khi con người không thể tự làm một mình. AI có thể không thay thế được một bác sĩ tâm lý thực sự, nhưng với những người như mình – những người ngại đối diện với thế giới bên ngoài – AI là một nơi an toàn để mình bắt đầu hành trình khám phá bản thân.
kết
Mình viết những dòng này với một niềm hy vọng rằng, nếu bạn cũng đang cảm thấy lạc lối, bạn hãy thử dành thời gian để trò chuyện với chính mình. Dù là qua AI, qua nhật ký, hay qua bất kỳ hình thức nào, hãy cho phép bản thân được lắng nghe và chữa lành. Bởi đôi khi, câu trả lời không nằm ở thế giới bên ngoài, mà chính là những gì bạn đã luôn bỏ quên trong chính tâm hồn mình.