Một màu xanh

Tháng bảy 13, 2024

Việt Nam mình đẹp quá!
Mùa hè năm nay mình đến Ninh Bình chơi. Tuy chỉ ở đó hai ngày nhưng mình cực kì yêu thích chuyến đi này vì nhà mình đi vào giữa tuần không quá đông người nên có được một trải nghiệm rất tốt, ngắm trọn hết mọi vẻ đẹp nơi đây, thời tiết thì vô cùng ủng hộ. Ninh Bình được thiên nhiên ban tặng quá nhiều điều đẹp đẽ, không khí Ninh Bình rất dễ chịu, người dân Ninh Bình ôn hòa, mến khách, Ninh Bình rất sạch, cảnh quan nguyên sơ và được bảo vệ rất tốt. Chuyến đi ngắn ngày này làm mình vô cùng xúc động. Việt Nam đất nước ta thật sự đẹp quá! Ở Ninh Bình có rất nhiều du khách nước ngoài, thậm chí là nhiều hơn dân du lịch nước mình. Nhìn họ vui vẻ đạp xe, chụp ảnh dòng sông xanh ngọc bích, trò chuyện hát hò trong đêm muộn, mình cũng mong Ninh Bình để lại trong họ những kỉ niệm tuyệt đẹp giống như Ninh Bình để lại rất nhiều ấn tượng trong lòng mình vậy.
Chuyến đi này mình khám phá cũng gần như đầy đủ Ninh Bình và đi được trọn vẹn các địa điểm theo kế hoạch.

Ngày thứ nhất

Buổi sáng: xuất phát lúc 8h sáng và đến điểm tham quan đầu tiên là Tràng An – Khê Cốc.

Cảnh đẹp như tranh
Mình đi tuyến số 4 với 4 hang và 3 điểm tâm linh. Trên thuyền cũng chuẩn bị sẵn hai chiếc ô nhưng buổi sáng hôm ấy thời tiết quá đẹp, nắng nhuộm vàng rực rỡ nhưng không quá gắt kiểu cháy da cháy thịt, du khách cũng không đông nên mình được tận hưởng trọn vẹn mọi khung cảnh thiên nhiên kì diệu trước mắt. Điểm đến cuối là đảo Khê Cốc, mình được tham quan những ngôi nhà của người nguyên thủy, họ dựng mô hình có chiều cao thật. Huhu ở đây mình bị muỗi độc cắn đỏ hết cả tay trái, về nhà xiu bớt rồi mà không biết có hết không. Sau mình còn leo bậc thang đến một cái chòi cao, leo cũng mệt ná thở tại lúc đó tầm trưa nên nắng bắt đầu trở gắt nhưng được ngắm trọn cảnh đẹp phía dưới thì rất mãn nguyện.

Buổi trưa: nghỉ ngơi ăn uống, chơi ở bể bơi

Buổi chiều: tới khu du lịch sinh thái Thung Nham

Chim đậu trắng những bụi xanh

Chim đậu trắng những bụi xanh
Mình được đi thuyền qua Hang Bụt, hang ở đây không lắp hệ thống chiếu sáng nên mình ngồi đầu cầm đèn pin soi để chiêm ngưỡng những khối thạch nhũ, có nhũ đá lấp lánh như được rải lớp bụi kim cương, có nhũ đá giống hình ông Bụt làm mình phải cảm thán thiên nhiên quả thật kì diệu. Mình nghĩ mới thấy bác chèo thuyền vô cùng đỉnh, biết đó là nghề quen nhưng hang động tối như thế, đèn pin cũng chỉ một phần mà họ lại lái được như thế thì thật sự rất siêu. Ngồi trên thuyền nhẹ nhàng trôi theo dòng nước xanh biếc, mình còn được ngắm chim bay về tổ. Tâm trí mình cứ lặp lại câu tục ngữ “Đất lành chim đậu”, cái cảm giác ở trong lòng thung lũng núi non trùng trùng điệp điệp, cảm nhận được khí trời và sự yên lành nơi đây chỉ có thể tự mình tận hưởng chứ không diễn tả được bằng lời. Trời hết màu nắng, mình dạo quanh khu Thung Nham chụp vài bức hình kỉ niệm rồi ra về để đi ăn tối.

Buổi tối: ăn uống xong rùi mình dạo quanh phố cổ Hoa Lư

Ánh đèn vàng như những ngôi sao sáng xa tạo nên một khung cảnh rất huyền ảo và kì bí, du khách dạo quanh đây cũng rất đông.

Buổi đêm: đạp xe quanh khu phố

Mình thấy bên đường có rất nhiều quán cafe, quán bar, cửa tiệm massage chân còn sáng đèn, mình đi qua một quán cafe nằm trong một con ngõ nhỏ thấy rất nhiều khách nước ngoài vẫn còn rôm rả, họ còn bật nhạc trông rất vui. Khi đi qua một quán vỉa hè trên đường, mình còn thấy một khách nước ngoài đang ngồi chuyện trò với người dân, ông còn đang tập nói “Xin chào” rất đáng yêu. Tự dưng mình thấy kì diệu sao ấy, tối đó có thể là một buổi tối rất bình thường với nhiều người, nhưng tối đó cũng có thể là tối để lại vô vàn kỉ niệm với nhiều người khác. Vài ly cafe, những tiếng nhạc, đôi câu trò chuyện trên mảnh đất xa lạ, bình yên.

Ngày thứ hai

Buổi sáng: Tam Cốc – Bích Động

Cảnh đẹp nên thơ

Cảnh đẹp nên thơ
Chính ra phải dậy sớm đạp xe khám phá Ninh Bình nhưng mình lại ngủ nghỉ ăn sáng đến 8h sáng. Sau đó nhà mình di chuyển tới Tam Cốc – Bích Động và chọn combo: đền Thái Vi – bến thuyền Tam Cốc – Động Tiên – Bích Động. Lần này thì ngồi thuyền siêu lâu siêu đã, ngắm hai bên là núi non xanh tươi bao trọn, trời lần này thì nắng hơn, trên thuyền cũng ko chuẩn bị ô nên mình phải tự chuẩn bị ô, mũ. Kết thúc hành trình trên thuyền, xe điện chở mình tới đền Thái Vi rồi tới Động Tiên leo trèo cũng hơi sợ nhưng rất thú vị. Điểm cuối cùng mình đến là chùa Bích Động gồm 3 ngôi chùa và có một ngôi chùa cổ ở tít trên cao, để tới ngôi chùa cao nhất còn được đi qua một hang động tối nữa.

Buổi chiều: mình tới Hang Múa

Chỉ toàn một màu xanh

Chỉ toàn một màu xanh
Hồi còn ôn thi xem video của Paddy Doyle mà mê mẩn cái núi con Rồng suốt, giờ thì đã leo đến gần đỉnh rồi. May là nắng dịu đi đúng lúc mình leo nên đỡ mệt hơn nhiều. Bố mình ở nhà bảo cứ như thể đi hành xác nhưng mình thấy rõ là vui, mẹ mình còn đếm bước thang tới được chỗ con Rồng thì gần 500 bậc. Mình cũng không dám lên hẳn chỗ con Rồng như mọi người vì sợ trượt chân cái tèo mất. Đứng trên cao nhìn trọn cảnh non nước nó đẹp không tả được. Ở đây cũng có đầm sen rất rộng, mẹ mình đùa rằng các bà các mẹ đến đây chụp ảnh áo dài thì chắc hết cả ngày.
Trong đầm đẹp gì bằng sen

Trong đầm đẹp gì bằng sen
Người ta leo lên hẳn chỗ con Rồng

Người ta leo lên hẳn chỗ con Rồng
Mình nhát nên chụp được đầu Rồng là vui rồi :))

Mình nhát nên chụp được đầu Rồng là vui rồi :))

Về nhà thôi

Trên xe, mình ngồi xem lại những bức hình đã chụp mà muốn ở Ninh Bình thêm vài ngày nữa để đi cho bằng hết các hang động và các điểm tham quan khác. Trước đó đến Ninh Bình, mình mới chỉ thăm Cố đô Hoa Lư và Tuyệt Tình Cốc nên lần này mới chính là lần đầu tiên mình đến Ninh Bình. Ngắm nhìn Ninh Bình ở một vẻ đẹp khác, nhìn những dấu ấn lịch sử một thời đã xa, những bậc đá người người đi qua đã trơn mòn, những cây già cao lớn và núi đá chênh vênh, dòng sông êm đềm nằm giữa lòng khoảng xanh của núi non và bầu trời thì chỉ mong sao Ninh Bình vẫn luôn giữ được vẻ nguyên sơ kì diệu như thế. Hai ngày ở Ninh Bình, hai ngày như lạc trong xứ sở khác, hai ngày được chạm tay vào những khối đá mát lạnh, những thân cây gỗ sần, lướt ngón tay trên dòng nước xanh như ngọc, nhìn những chú dê đi qua, ngắm trọn được bầu trời không còn bị che lấp bởi các tòa nhà cao tầng, hưởng trọn từng giọt ngọt ngào của không khí tươi mới, bên tai chẳng còn tiếng ồn ã xe cộ mà chỉ còn lại sự trong và lành. Ngủ trên xe có tiếng là lại thấy cảnh đường phố tấp nập quen thuộc hiện về gòi nên cũng thương nhớ Ninh Bình dữ lắm. Chú lái xe bảo ở Ninh Bình lâu thì cũng buồn, về Hà Nội đông đúc nhộn nhịp cũng vui vẻ, cũng có cái hay riêng của nó. Nửa tháng ở Đà Nẵng năm ngoái mình còn thấy trôi qua nhanh nhưng hai ngày ở Ninh Bình thì cứ ngỡ như đã trải qua một chuyến hành trình rất dài vậy. Có lẽ vì nhịp độ cuộc sống nơi đây trôi qua rất chậm rãi, quang cảnh tĩnh mịch, âm thanh tự nhiên chỉ có tiếng của cây của gió nên mọi thứ lặng đọng trong từng khoảnh khắc để mình yêu hết thiên nhiên nơi này. Trở về sau hai ngày ở Ninh Bình tự nhiên lại yêu đất nước thêm nhiều, cả chuyến đi này trong lòng mình cứ ngân nga mãi mấy câu thơ của Nguyễn Đình Thi
Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn
Cánh cò bay lả rập rờn
Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều

Anh chị cần mua bàn ghế ăn gia đình thì tham khảo trang này bên em với nhé này ạ. Xin cảm ơn.