Nhật Ký Không Thủ:Con đường chinh phục võ học(Phần II)
Tháng tám 27, 2024
Tiếp nối phần I,hôm nay em xin kể tiếp câu chuyện về hành trình đi trên con đường võ học của em…
Kết thúc quá trình“3 tháng tân binh mang hàm binh nhì”(Đấy là nói cho vui thôi chứ thực ra 3 tháng này còn thua xa QĐ,CA😅),tui chính thức mang đai vàng,và đây cũng là lúc mùa tựu trường đã đến,có nhiều người đã không đủ kiên nhẫn và thời gian cho võ thuật nên đành chấp nhận buông bỏ chính thứ đi cùng bản thân họ suốt 3 tháng hè xa trường xa lớp.Tuy rơi rụng dọc đường,nhưng vẫn còn đó những người thật sự có đủ đam mê,tinh thần kỷ luật thép để lĩnh hội võ học.Nói một chút về kĩ thuật các cấp đai,càng lên đai cao,số lượng và độ khó của các bài quyền càng cao,khiến cho người học dễ bị nhầm từ bài này sai bài kia,đòi hỏi người học phải đánh quyền theo bản năng sẵn có chứ không đủ thời gian để suy nghĩ tiếp theo đánh đòn gì,tấn nào,nhãn pháp ra sao.Đai vàng sẽ được làm quen với các bài quyền như Heian Nidan và Tewaza II,kèm theo đó là các kỹ thuật cơ bản hoàn toàn mới như:Đỡ đòn phản công,đỡ đao tay phản công,gõ búa,đá tống trước,đá tống ngang,đá vòng cầu,…Về kỹ thuật đối luyện,sẽ có 2 người đứng đối diện nhau và 1 bên tấn công,1 bên phòng thủ tập gia tăng phản xạ,các kĩ thuật bao gồm,phản công,quật ngã khống chế vũ khí ngắn…
Nói đến đây,chắc hẳn sẽ có nhiều người thắc mắc:“Sao lại tay không chống vũ khí”,“Sao không chạy hoặc lấy cành cây hay cục đá mà chống”,“Học võ có chống được súng không”,…Thì tui xin trả lời luôn:Cá nhân mình không gây thù chuốc oán với ai thì sẽ không phải lo sợ về nguy cơ đang đi đêm về bị cầm dao chặn đường các thứ,còn trường hợp thứ 2 là gặp cướp,đó là trường hợp hy hữu mà mình phải đối mặt với người sử dụng vũ khí sát thương cao,thì tốt nhất là nên bỏ chạy thoát thân hay giao hết tài sản để đảm bảo an toàn tính mạng,còn nếu kẻ địch có ý định thủ tiêu mình,mình có 2 lựa chọn:1 là cố gắng tay không chống dao(Vì lúc đó quay người bỏ chạy thì nó đâm cho ngập lưng,còn nếu cúi xuống tìm cành cây,cục gạch để tự vệ thì lúc nhặt viên gạch lên thì cũng đã xuống suối vàng đi dạo 1 vòng rồi,hơn nữa việc dùng vũ khí ngoài tay chân rất dễ vượt qua giới hạn phòng vệ chính đáng,hay cũng có thể gọi là phản sát),và lựa chọn thứ 2 là chôn chân chờ chết.Nếu lâm vào tình huống phải tự vệ như thế,tránh xa mối nguy hiểm thì có 100% khả năng sống sót trước mối đe doạ đó,nhưng nếu tay không chống dao,tỉ lệ này giảm xuống 50%,và lý do phải tay không chống dao em đã nêu trên rồi,còn nếu không làm gì thì tỉ lệ sống sót gần như là 0%.Câu hỏi:“M có tay không chống dao được không?” chắc hẳn sẽ là câu hỏi mà các ae võ sinh,võ sĩ,VĐV võ thuật nhận được nhiều nhất,và những trường hợp như vậy thì tui cũng chỉ biết cười trừ cho qua:))
À,còn vụ tay không chống súng nữa,tui chỉ nói đơn giản thôi,súng có chống được tên lửa đạn đạo liên lục địa ICBM không mà đi so sánh lệch kèo vậy🤡
Và rồi,ngày tháng dần trôi,chuỗi ngày tập luyện-chấn thương cứ thế lặp đi lặp lại,phản xạ của tui dần sắc bén hơn sau mỗi buôi tập,nắm đấm của tui cũng dần to lên và chai sạn đi…
Sau khi tập luyện một thời gian,cá nhân tui nhận thấy rằng việc tập thể lực trên võ đường còn nhiều hạn chế do chưa quá chú trọng đến sức mạnh cơ bắp dẫn đến việc đòn đánh của tôi chưa có đủ lực,tôi đã tập thêm bộ môn calisthenics và gym,mặc dù có 2 luồng ý kiến,1 bên cho rằng tập võ không nên tập gym vì cơ bắp cảm trở tốc độ ra đòn,còn 1 bên lại cho rằng tập gym giúp tăng sức mạnh cơ bắp từ đó dẫn đến việc ra đòn nhanh mạnh hơn,bản thân tui sau khi trải nghiệm cả 2 môn thì đều thấy nó bổ trợ rất tốt cho võ thuật.
*(Chú thích:Gym là bộ môn thiên về việc phát triển sức mạnh và độ dày cơ bắp,sử dụng tạ,máy tập,…để có thể phát triển cơ bắp,còn calisthenics là bộ môn mà người tập sử dụng chính trọng lượng cơ thể để tập,ví dụ như các động tác hít đất,kéo xà,squat,gập bụng nhưng ở 1 biến thể nặng và khó hơn rất nhiều).
Sau 3 tháng tập luyện miệt mài quên ngày tháng,cuối cùng thì ngày thi lên đai xanh nhạt đã tới,kỳ thi diễn ra vô cùng nghiêm túc với“đề bài”đã được biết trước,tuy nhiên biết trước mình thi cái gì là 1 chuyện,nhưng để thực hành chuẩn chỉnh hay không thì đó là 1 chuyện khác,vẫn là 2 bài quyền,kỹ thuật cơ bản và đối luyện nhưng ở độ khó cao hơn đai trắng.Cuối cùng thì bọn tui lại lever up lên một cấp độ cao hơn và sẵn sàng đón nhận những kỹ thuật mới…
Thi lên đai xong cũng là thời điểm thu sang đông tới,việc tập dười thời tiết giá lạnh làm cho việc tập luyện trở nên dễ dàng hơn vì vào mùa hè thì thể lực dễ bị bào mòn hơn,nhưng mùa đông nếu tập luyện không cẩn thận thì cũng rất dễ mắc bệnh vặt như sốt,ho,cảm cúm,…Do đó nên vào mùa đông chúng tôi thường được thầy cho khởi động 1 cách kỹ lưỡng bằng các bài thể lực yêu cầu sức bền,chúng tôi tập luyện rất nhiệt tình,mặc dù tôi và 1 vài người khác có vẻ thấy bài khởi động này khá là khó nhưng bằng cách nào đó bọn tui vẫn thực hiện được nó.Đai xanh nhạt sẽ được học bài quyền Tewaza III cũng với bài quyền Heian Sandan,cộng thêm với kỹ thuật cơ bản và tam thế đối luyện,đặc biệt là chúng tôi đã được học 1 đòn đá mang tính biểu tượng của karate-Ura mawasi geri(Hay còn được gọi là vòng cầu ngược)
Tháng 2,nhân dịp kết thúc năm cũ và chuẩn bị nghỉ tết,võ đường chúng tôi tổ chức lễ tổng kết cuối năm,đây cũng là dịp để CLB chúng tôi gặp mặt anh chị em đồng môn trên toàn huyện,đúng 4h30 chiều hôm đó chúng tôi bắt đầu di chuyển lên trung tâm văn hoá-thể thao-truyền thông thị xã T*** H**.Do chúng tôi đến nơi muộn nên khi chúng tôi đi xe vào cổng,có đến hàng trăm cặp mặt hướng về phía chúng tôi làm bọn tôi thấy không khí có chút gượng gạo.Tuy nhiên tôi đã mặc kệ những ai nhìn đó,đỗ xe,và thay võ phục ngay lập tức đứng vào hàng để chuẩn bị khởi động,và trong quá trình khởi động thì đã có vài CLB khác tới thêm,sau khi khởi động xong bọn tui được nghe nguồn gốc ra đời của môn karate ở Nhật Bản và khi nó được truyền bá tới Việt Nam bởi 1 người lính quân đội đế quốc Nhật tên là Suzuki Choji,sau khi QĐ Nhật thua trận và phải rút khỏi Liên bang Đông Dương thì ông lại chọn ở lại dạy võ cho bộ đội Việt Minh với cấp bậc đại uý và sau một thời gian thì ông hồi hương,tiếp đó bọn tôi tiếp tục được yêu cầu chào quỳ và giữ ở tư thế đó và trong 3 phút chào quỳ ấy suy nghĩ về quá trình và những gian nan,vất vả mà bản thân đã trải qua trong suốt quá trình theo học Không Thủ Đạo,tôi đã nhớ lại những kỷ niệm đáng nhớ từ lúc mang chiếc đai trắng cho đến lúc mang chiếc đai xanh nhạt,những lời dạy bảo của thầy,những kỷ niệm vui buồn cùng với các“đồng chí”cuả mình,những ngày tháng rét buốt như muốn đóng băng mọi thứ và những ngày nắng gắt như muốn thiêu đốt tất cả những con người mang ý chí sắt đá của một môn đồ Không Thủ Đạo,tuy nhiên,lúc tôi vẫn đang mải mê suy nghĩ thì thời gian chào quỳ đã hết,tất cả hàng trăm con người đồng loạt đứng dậy,sau đó là tiết mục đồng diễn kỹ thuật cơ bản và bài quyền heian shodan của chúng tôi.Cuối buổi tổng kết,bọn tôi chụp ảnh kỉ niệm và liên hoan ăn kẹo.Sau đó chúng tôi ai về nhà nấy và tiến vào kỳ nghỉ tết dài ngày…
Câu chuyện tôi viết ra đây vẫn sẽ còn tiếp phần III,mong các bạn theo dõi,ủng hộ…
N**** Đ**,ngày 27 tháng 8 năm 2024