Nỗi sợ bị đánh, ăn mòn tâm hồn con người ta đến thế
Tháng mười 28, 2024
Năm 18 tuổi, tớ nói với bà ngoại hai: “Ngoại ơi, sau này con không lấy chồng nha ngoại. Con sợ khổ, khổ người ta rồi con cũng khổ. Con sợ mình lại sống cuộc đời như mẹ, sợ gặp phải người đàn ông như ba. Con sợ đứa con mình sinh ra cũng sẽ khổ như con bây giờ, con không muốn lại đ á n h con mình như cách mẹ nó từng bị đ á n h ngày bé, có đứa trẻ nào lại mong mình sinh ra trong một gia đình như thế đâu hả ngoại. Nếu cho con được lựa chọn, con mong mẹ sẽ gặp được một người đàn ông tốt hơn, để chưa bao giờ sinh ra con.”
Nhưng khó lắm, làm sao bắt một đứa trẻ sinh ra trong gia đình khi mà “c h i ế n tranh lạnh” diễn ra liên miên như cơm bữa có một niềm tin mãnh liệt vào hôn nhân cho được. Bởi vốn dĩ, nó chưa từng được xây dựng niềm tin ở chính gốc rễ của sự hạnh phúc kia mà.
“Bame mày lại c.h.i.ế.n tranh lạnh à?”
Câu hỏi từ dì Phượng khiến tớ cứng đờ người khi còn học lớp 6, nước mắt cứ thế chảy ngược vào trong. Biết nói gì thêm bây giờ, chỉ biết gật đầu cho xong. Chát quá, vị chát của nước mắt xát vào nỗi đau bên trong. Cứ ngỡ sau bao năm mình đủ lì lợm để khi viết chẳng thấy hề hấn là mấy. Nếu nói không nhói, là tớ đang không tôn trọng cảm xúc của chính mình lúc này, như thế thì tệ với bản thân lắm.
Mọi người khen tớ mũi đẹp, chiếc mũi cao được di truyền từ ba, điều mà biết bao người ao ước. Nhưng mọi người đâu biết, tớ từng ghét cay ghét đắng mũi của mình vì tuổi thơ gắn liền với những cái bạt tai như trời giáng, sau cảm giác xây xẩm thứ đọng lại trong ký ức là hình ảnh máu không ngừng nhỏ giọt trên sàn rồi thấm xuống áo.
Dạo này tự khen mình xinh và tự chụp ảnh nhiều hơn không phải vì tớ thấy mình xinh. Tớ chỉ ngầm nói với những tàn tích đang hiện hữu trên cơ thể mình rằng:
“Tao biết mày cũng ghét chính mình, nhưng chuyện đã lỡ, mình đâu quay lại quá khứ được nữa. Mình cũng đâu trách móc họ được, nên là yêu thương những vết s ẹ o đó hơn một chút, nếu nó biết mày ghét nó, nó sẽ buồn lắm, vì nó đâu muốn ở trên cơ thể này khiến mày đau lòng nhiều thế”
–
Điều tớ mong cầu chỉ đơn giản là hãy đến với tớ bằng sự chân thành, thực sự nghiêm túc. Tớ không bước vào một mối quan hệ mà ai đó coi tớ là cả thế giới, và mong cầu cả hai lấy nhau sau một thời gian tìm hiểu. Càng không muốn tiến tới người khiến tâm hồn mình tàn lụi bằng những lời hứa mĩ miều nhưng chẳng có lấy một hành động thiết thực.
Saigon 28102024 | 00:30