Phim truyền hình Việt và ‘5T’
Phim truyền hình Việt và ‘5T’
Có thể đúc kết thực trạng phim truyền hình hiện nay qua “5T”, là những cái “thiếu” mang tính cốt lõi: thiếu kinh phí sản xuất, thiếu kịch bản chất lượng, thiếu sự đầu tư vào công nghệ, thiếu đào tạo nhân lực chuyên sâu, và thiếu yếu tố đặc sắc. Một trong những khó khăn lớn nhất mà các nhà làm phim Việt phải đối mặt chính là kinh phí sản xuất hạn hẹp.
Phải “trong nghề” mới thấy kinh phí ảnh hưởng khá nhiều đến chất lượng phim (dù người viết vẫn cho rằng không phải những bộ phim ít kinh phí hơn đều không chất lượng). Kinh phí thấp không chỉ ảnh hưởng đến chất lượng bối cảnh và trang phục, mà còn khiến các nhà sản xuất khó lòng thuê được những diễn viên tài năng. Bên cạnh đó, một “căn bệnh trầm kha” lâu nay của phim truyền hình là “kịch bản” – được ví như “xương sống”. Nhưng hiện nay, như lời của các nhà làm phim, đạo diễn, “kịch bản thường được viết vội, thiếu sự sáng tạo và chiều sâu”.
Thực vậy, phim truyền hình Việt hiếm khi tạo ra bước ngoặt bất ngờ hay những câu chuyện đủ sức chạm đến trái tim người xem. Dù đã có nỗ lực cải thiện trong một vài năm gần đây, nhưng công nghệ sản xuất phim truyền hình Việt vẫn còn kém xa so với mặt bằng chung khu vực và thế giới. Trong khi đó, khán giả trẻ ngày nay đòi hỏi những trải nghiệm hình ảnh và âm thanh “chất” hơn.
Ngoài ra, đào tạo nhân lực trong lĩnh vực này ở Việt Nam vẫn chưa được chú trọng đúng mức. Và cuối cùng, phim truyền hình Việt Nam cũng đang gặp khó khăn khi phải cạnh tranh với các phim truyền hình thành công và có chỗ đứng trên thị trường do Hàn Quốc, Thái Lan hay Trung Quốc sản xuất. Do vậy, cần “cải tổ” toàn diện. Đầu tiên là thu hút kinh phí đầu tư, tìm thêm nguồn vốn từ tư nhân. Tiếp đến, đầu tư khâu kịch bản, mời gọi những biên kịch tài năng và sáng tạo; đào tạo, nâng cao kỹ năng cho nguồn nhân lực trong ngành, từ đạo diễn đến diễn viên; đổi mới và dám khác biệt trong cách kể chuyện để tạo nên những bộ phim đậm chất riêng. Có vậy, mới hy vọng nâng cao chất lượng của phim truyền hình Việt.