Rốt cuộc thì chúng ta còn bao nhiêu thời gian?
Tháng bảy 20, 2024
Hôm thứ Ba vừa rồi mình có một bữa đi ăn vặt với 1 cậu bạn sắp bay sang một đất nước khác làm việc và 1 đứa em quen hồi Đại học.
Với cậu, là một người trẻ, đây là cơ hội để sống một cuộc sống mới với một “phiên bản” mới của bản thân mà cậu hằng mong muốn và vô cùng hào hứng cho chuyến đi này.
Mặt khác, cậu lại lo lắng vì ba của mình đang bị bệnh nặng. Vì vậy mà cậu cũng không vui hoàn toàn trước ngày khởi hành của chuyến đi này, thậm chí cậu từng trao đổi với mẹ và em gái là nếu có chuyện không hay xảy ra, chỉ sợ cậu không kịp về để gặp ba của mình, nhờ mẹ và em chăm ba giúp cậu.
—-
Đây cũng là băn khoăn và trăn trở của mình trong thời gian tới.
Một mặt mình cũng rất muốn có một cuộc sống tự lập ở một thành phố khác. Là một bạn trẻ, mình cũng mong sẽ sớm tìm được 1 công việc mà mình vừa có thể phát triển sự nghiệp, vừa được sống ở những nơi mình muốn sống, tạm rời xa thành phố đã nuôi lớn mình hơn 25 năm vừa qua.
Nhìn lại những người thân mà mình rất yêu thương:
– Một người Dì hơn 80 tuổi, không có chồng, con, nên hết mực yêu thương mấy đứa em, mấy đứa cháu của mình bằng những bữa cơm no mỗi ngày. Ông bà ngoại mình mất mấy năm trước khi mình sinh ra, người mình cảm nhận được tình yêu thương ấm áp như một người bà, chính là Dì.
– Ba má mình đã trên ngưỡng 60, không còn sức khỏe để đi làm như trước.
Mình một mặt rất muốn sống một cuộc sống mình hằng mơ ước bấy lâu, nhưng đi thì cũng chẳng đành.
—-
Vì sao mình vẫn đang tìm việc ở thành phố khác?
Scott Galloway cũng từng trả lời băn khoăn tương tự cho một bạn trẻ 26 tuổi trong sách Giải nghiệm cuộc đời khi bạn ấy bắt đầu có cơ hội thăng tiến trong công việc, nhưng đồng thời ba của bạn ấy cũng vừa nhận được chẩn đoán bệnh ung thư.
“Dù đã lên kế hoạch sẽ tiếp tục làm việc…nhưng tôi cứ lấn cấn rằng điều đó là không đáng và số tiền kiếm được cũng không giá trị bằng những ngày trọn vẹn bên gia đình trong giai đoạn này”.
Vậy thì phải làm sao?
Scott trả lời khá dài nên mình sẽ chụp lại những trang sách của phần này ở phía cuối bài blog (nếu bạn tò mò). Những điều làm mình nhớ trong câu trả lời của Scott là:
1. Chẳng có cha mẹ nào muốn con, cháu của mình (trong trường hợp mình lập gia đình và sinh con) có một cuộc sống và phần đời còn lại trong sự khó khăn, thiếu thốn.
2. Dù có làm gì đi chăng nữa, hãy dành thời gian trọn vẹn cho những người bạn yêu thương trong phần đời còn lại của họ, đó là điều tử tế và ý nghĩa mà chúng ta có thể làm cho họ trước khi họ rời xa cuộc đời.
Và đó là lý do mình vẫn tiếp tục những dự định cá nhân, nhưng vẫn tiếp tục tận hưởng cuộc sống hiện tại với Dì, má và ba của mình.
—-
Tạo những khoảng thời gian đáng nhớ cùng gia đình
Ngoài thời gian tập trung làm công việc freelance, mình vẫn cố gắng ăn cơm cùng gia đình – điều mà khi đi làm ở văn phòng mình chưa thể làm tốt mỗi ngày.
Chưa thể dẫn ba má và Dì đi ăn những bữa ăn đắt tiền (mình đang hình dung là đi ăn ở 1 nhà hàng BBQ nào đấy và trả tiền cho bữa ăn), nhưng cũng sẽ mua những món ăn mình thích để ăn cùng họ.
Mình vẫn đang tận hưởng thời gian ở bên gia đình mỗi ngày bằng một cách nào đó.
Mong rằng mình sẽ “thành công” nhanh hơn một chút, để có thể thực hiện những dự định còn dang dở cùng gia đình.
—-
Rốt cuộc thì chúng ta còn bao nhiêu thời gian?
Hôm trước mình lên Google Drive của 1 chiếc gmail mình đã xài đến nay là 10 năm để xóa bớt dung lượng. Tình cờ mình nhìn thấy hình ảnh của Ba – những năm trước còn mặc sơ mi trắng, cà vạt đỏ, còn khỏe để ẵm cháu. Vậy mà bây giờ “thằng cu” trên tay ba nay đã sắp vào lớp Hai rồi. Còn ba thì nay đã yếu đi hẳn, dáng người hơi khom, gương mặt mang “dáng vẻ” của tuổi già.
Tình cờ mình nhìn thấy Má – cầm chiếc bánh sinh nhật năm 55 tuổi. Mặt đã có chút nếp nhăn, nhưng trông vẫn “tươi” hơn nhiều so với bây giờ.
Giọt nước nào trên mắt mình bỗng tuôn rơi.
—-
Trích từ sách Giải nghiệm cuộc đời của Scott Galloway
Thế nhé mình xuống dưới nhà với ba má và Dì đây. Chúc bạn một ngày mới tốt lành! 😊
Anh chị cần mua bàn ghế ăn gia đình thì tham khảo trang này bên em với nhé này ạ. Xin cảm ơn.