Thỉnh thoáng nhớ những câu chuyện sâu sắc
Tháng sáu 24, 2024
Dạo gần đây cuộc sống tôi khá nhàm chán và lặp lại, đó là dấu hiệu của một cuộc sống không mấy hứng thú và ít niềm vui trong cuộc sống đối với tôi.
Tôi cực kì ghét những thứ lặp đi lặp lại và điều tôi ghét nhất thì lại là điều tôi phải sống chung với nó nhiều nhất. Tôi có những người bạn mới, đương nhiên luôn là vậy, nhưng số lượng người bạn mà hiểu tôi thì rất ít, vì tôi luôn là người đè nén và giấu kín cảm xúc của mình.
Điều đó thường khiến cho những người xung quanh đều khó có thể hiểu tôi suy nghĩ gì, vì tôi luôn có một bộ lọc hoàn hảo trước khi hành động hay phát ngôn một điều gì đó.
Có những lúc tôi thèm cái cảm giác nói chuyện sâu sắc về vạn vật, thỉnh thoảng điều đó khiến tôi nhớ người bạn cũ khiến tôi vô cùng thất vọng gần đây.
Tôi nhớ cái cảm giác chúng tôi có thể trò chuyện 5-6 tiếng đồng hồ không ngừng nghỉ về mọi chủ đề trong cuộc sống, từ chuyện chính trị, kinh tế, xã hội, tình dục, tài chính hay các mối quan hệ xung quanh và công việc.
Thời gian gần đây, số cuộc nói chuyện chất lượng của tôi ngày càng giảm, và tôi thú thật, tôi thấy mình cô đơn, cô độc vì cái cảm giác tôi không thể nào học cách chấp nhận những thói quen xấu của người khác, tôi nhắm mắt cho qua nhưng mọi thứ đều có sức chịu đựng.
Mặc dù điều đó khiến tôi vô cùng buồn, vì tôi lại vô tình phải bỏ mất một người bạn trái dấu với tôi, nhưng lại hiểu tôi vô cùng, sự đồng cảm đó tôi chưa tìm được ở những người bạn mới.
Hoặc có thể tôi quá tham lam khi muốn mọi người bạn phải lắp ghép vào sự hoàn hảo trong đầu theo khuôn mẫu của tôi.
Hôm nay sau khi ngồi ở 21gam nhâm nhi cốc Negorini, tôi rất uể oải, rệu rào, chán nản vì tôi lại mất ngủ, giờ sinh hoạt tôi đảo lộn vì sử dụng quá nhiều chất kích thích nên khiến tôi lúc nào cũng thèm ăn. Tôi biết đó là dấu hiệu cho thấy não bộ tôi đang bị căng thẳng, nên nó đòi hỏi những sự giải phóng tạm thời bằng chất kích thích và đồ ăn.
Việc ăn cho bụng no căng, ăn cho thoả mãn nó khiến cho cơ thể tôi rất mệt mỏi, không hề thoải mái, tôi ngủ liền tù tì mà không có khái niệm thời gian cụ thể, điều đó khiến tôi không hài lòng vì nó không phải là thể trạng khoẻ mạnh mà tôi yêu thích.
Tôi đang xem “Succesion”, mặc dù bộ phim rất hay và đã cuốn gói đi những khoảng thời gian rảnh rỗi để giải trí thay vì suy nghĩ quá nhiều về những vấn đề mà tôi luôn lo lắng hay áp lực từ công việc.
Sự mâu thuẫn đó khiến tôi có một nỗi bực tức nào đó, khiến tôi lại đè nén cảm xúc của mình bằng cách khoả lấp đi chỗ trống bằng tình dục, chất kích thích hay đồ ăn.
Ai cũng cảm nhận tôi độc lập, nhưng ai cũng cảm thấy tôi cô đơn, nhưng là một kẻ cô đơn mà chẳng ai hiểu, hoặc tôi cũng chẳng để cho ai hiểu tôi, vì tôi cũng chẳng tin tưởng ai quá nhiều để mà moi ruột gan mình ra làm thức ăn cho người đời mỉa mai.
Ai cũng có vấn đề của riêng mình, còn vấn đề của tôi hiện tại thì là nhiêu đây thôi!
Anh chị cần mua bàn ghế ăn gia đình thì tham khảo trang này bên em với nhé này ạ. Xin cảm ơn.