“Thư cho Anh”

Tháng mười 19, 2024

Chỗ ngồi yêu thích của em :”> Và giờ em cũng đi đây <3

7:33, ngày 14/10/2024

Chào “Anh” – người bạn đời tương lai của em,
Hai tuần vừa rồi là hai tuần khá là “up & down” của em. Nó gồm có gì nhỉ? Hmmm…
– Em vừa “đặt dấu chấm” cho 1 một mối quan hệ mà em đã kỳ vọng rất nhiều. Em không biết câu chuyện này có còn được viết tiếp nữa không, nhưng ít nhất ở hiện tại thì nó nên được đặt “một dấu chấm”. 
– Em cũng vừa hoàn thành bài tập cuối khóa của 1 khóa học bổ sung kiến thức cho định hướng công việc sắp tới của em. Mặc dù nó chỉ là 1 khóa học, nhưng để hoàn thành được bài tập trong khóa và bài tập cuối ấy, em đã phải dành khá nhiều thời gian, “não” và công sức của mình cho nó. Kết quả cuối cùng có hơi thấp hơn so với kỳ vọng và mức mà em cho là xứng đáng với mình, nhưng ít nhất là em đã hoàn thành nó. Em vẫn có thể tự hào để nói với người khác rằng em đã nỗ lực để làm nên được kết quả đó với chiếc giấy chứng nhận em nhận được từ khóa học.
– Cuối cùng là em đã cố gắng duy trì việc viết blog mỗi tuần 1 bài, mặc dù thời gian vừa qua cuộc sống của em không được ổn định cho lắm. Độc giả vẫn đọc bài của em (một phần có thể vì Spiderum có 1 lượng độc giả nhất định và họ vào đọc vì tò mò), phản hồi những ý kiến mang tính xây dựng và nhận ra giá trị của bài viết của em. 
Đôi lúc em đã thấy mình thật tệ. Tệ với độc giả, vì đôi khi sản xuất những bài viết mà em chưa thật sự hài lòng, nhưng họ vẫn đón nhận ở khía cạnh nào đó. Tệ với bản thân mình vì đã ép bản thân tạo ra nội dung, trong khi bên trong của mình còn những khúc mắc, những cảm xúc không ổn định, để rồi khi trao nguồn năng lượng ít ỏi mình đang có, thì chính em lại làm cho hao hụt năng lượng cho chính mình.
Có lẽ vì vậy mà em cho phép bản thân mình được “nghỉ ngơi” 1 tuần và chọn viết bức thư đầy tâm sự này cho anh trong nhiều ngày và vào buổi sáng. 
Ừ nhỉ, em dự định sẽ chỉ viết bức thư này cho Anh tầm 30 – 45 phút vào buổi sáng thôi đấy, bởi vì sáng là lúc em “tỉnh táo” và “sáng suốt” nhất để viết cho anh những dòng suy nghĩ em đã “thống nhất” với con người bên trong của em.
Một phần là vì, em thích dậy sớm, không thích thức khuya; thích ban ngày hơn là chiều tối.

6:28, ngày 15/10/2024

Hôm nay em không biết viết gì nữa anh ạ. Động lực em viết bức thư này là từ hôm chủ nhật tuần trước, hôm qua thì ý tưởng dạt dào. Đáng ra khi nào có nhiều thứ để viết như thế thì em nên “xả” hết chúng ra ngay lập tức. Nhưng thôi không sao, em nghĩ gì viết đó tiếp vậy.
Nay em còn ở dưới nhà ở Long An với ba má. Xong tự nhiên em nghĩ, sau này người thương mình cũng phải thương luôn cả ba má mình. Em cũng muốn làm như vậy với người bạn đời của em.
Bởi vì ba mẹ là những người đã sinh ra mình, dù họ đã tạo tác động tích cực hay tiêu cực trong quá trình mình lớn lên, họ là những người góp phần lớn tạo nên chúng mình của ngày hôm nay.
Em mong là anh sẽ tôn trọng họ như tôn trọng em vậy. Em nghĩ đây không phải là 1 yêu cầu quá khó khăn, nó chỉ đơn giản như việc mình tôn trọng những người lớn hơn mình. Họ khác thế hệ với chúng ta. Cho nên đôi lúc hãy thông cảm cho điều đó để chúng ta chấp nhận những ý kiến, quan điểm không giống chúng ta.
Miễn là tụi mình vẫn là người ra quyết định cuối cùng cho cuộc đời mình là được anh nhỉ?
Viết đến đây em lại nhớ 1 điều quan trọng. 
Đó là sau này khi thấy em có hành động gì, lời nói gì, quan điểm gì,…em mong rằng trước khi anh muốn thể hiện ý tốt của mình, cho em lời khuyên, thì hãy nhớ hỏi em vì sao em lại làm như thế hay có suy nghĩ như thế. 
Chắc chắn mọi thứ em làm đều có lý do. Cho dù đó là 1 lý do vô cớ nào đó, hay lý do xuất phát từ những mong muốn cá nhân của em. Em vẫn sẽ sẵn sàng chia sẻ những điều ít ai chịu nói ra đó. Những lúc đó, mong anh đừng đánh giá em, chấp nhận đó chỉ là suy nghĩ của em vào thời điểm đó.
Đôi lúc em cũng chỉ cần 1 người lắng nghe. 
Ngược lại cũng vậy. Khi nào anh gặp bất kỳ thử thách nào trong cuộc sống hay thậm chí có điều giận em. Anh cứ thể hiện nó ra nha 🤗. Em sẽ rất cảm kích khi anh có thể nói ra những băn khoăn, trăn trở để ít nhất có người lắng nghe anh. 
Quan trọng là khi nói ra được vấn đề mình đang gặp phải, tìm được nút thắt của chúng, cũng là lúc anh biết mình cần tìm cách giải quyết ở đâu.
Những khó khăn, trăn trở này đều góp 1 phần không nhỏ vào sự trưởng thành của mình. 
Cuối cùng là, em lại nhớ đến 1 phần nội dung trong morning pages sáng nay em vừa viết: Em thấy hơi mất niềm tin vào đàn ông 😂
Em nhận ra 2 cuộc tình mình trải qua đều có 1 mẫu số chung anh ạ. Cảm giác là khi các anh đã đạt được một mục tiêu nào đó, thì mục tiêu để phấn đấu tiếp theo sẽ phụ thuộc vào mức độ trưởng thành của các anh.
Không loại trừ trường hợp là em cũng quá dễ dãi 🙁 
Nhưng dù sao thì em cũng đã rút ra được nhiều bài học ở mối tình vừa rồi để có thể trưởng thành hơn trong hành trình tiếp theo. Em mong chúng ta sẽ gặp nhau ở 1 phiên bản mà cả hai đều trưởng thành và nghiêm túc cho mối quan hệ của chúng mình.
Được như vậy thì giống như “đúng người, đúng thời điểm”, anh nhỉ?
Đôi khi em ước gì tình yêu của mình đẹp như tình yêu của Binz và Châu Bùi. Cả 2 yêu nhau nhiều như nhau, không ai hơn ai.
Nguồn: Top Comment

Nguồn: Top Comment
Em vẫn đang trong quá trình hoàn thiện bản thân mình trong tình yêu.

9:08, ngày 16/10/2024

Hello Anh,
Ngày hôm nay của anh thế nào?
Mấy hôm nay em coi phim cùng với má. Một phim về tình cảm gia đình. Chuyện dong dài lắm, nhưng có 1 chi tiết là anh A và chị A’ lúc trước yêu nhau đắm say, họ còn có dự định đám cưới. Tuy nhiên anh A bị bà mẹ kế và anh B (con ruột của bà mẹ kế) ganh ghét, nên đã hãm hại anh A. Sắp đặt để anh A bị cho uống thuốc bất tỉnh trong 1 lần đi nhậu say sỉn, dàn xếp chị C lên giường cùng anh A. Khi tỉnh dậy thì anh B cho chị A’ thấy “việc làm sai trái” của anh A. Lúc sau anh A còn bị tai nạn, bà mẹ kế kêu bác sĩ tiêm thuốc cho anh này tinh thần hỗn loạn, hành động như 1 đứa con nít. Một thời gian sau khi biết được sự thật, chị A’ không những không còn giận anh A, mà còn quyết tâm đưa anh A đi chữa trị. Chị ấy thương anh A nhiều…
Hay ha, em đọc cuốn “Đàn ông sao Hỏa, đàn bà sao Kim” rồi nên không còn phản ứng kiểu “Ồi, đúng là phim”. Cơ mà em cũng thấy dù nó là phim thì đạo diễn cũng xây dựng nhân vật dựa trên insights nào đấy của con người chứ không làm bừa.
Bộ phim thứ 2 là phim nói về Ông A cực kỳ có nhu cầu tình dục cao, có bà mẹ rất muốn được ẵm cháu. Nhưng chị vợ đầu không thể sinh con cho ổng. Song song đó, ổng ngoại tình với 1 chị khác – sau này là vợ thứ 2 của ổng. Với cả 2 chị, ổng đều lừa theo 1 mô-típ, lừa lấy chủ quyền sở hữu căn nhà của ba mẹ của 2 chị để lại cho con gái, 2 chị đều không sinh con được cho ông ấy nên ổng xem như “người ở” trong nhà, và ổng còn đi chơi gái bên ngoài nữa. Trong câu nói của ông ấy khi đuổi chị vợ thứ 2 ra khỏi nhà: chê chị ấy xấu, mỗi lần “gần gũi” là ổng phải gồng mình lên, khó chịu vô cùng. Dù những người ông ấy chơi qua đường không giàu bằng chị, nhưng họ đẹp và biết cách làm ông ấy thỏa mãn, ông ấy được truyền thêm năng lượng sau những cuộc làm tình ấy.
Haha hơi dong dài rồi. 
Nhìn lại những mối tình em đã trải qua, em thấy phim có vẻ hơi phóng đại lên để làm rõ những điểm tính cách của nhân vật, em chợt nhận ra người nào mà thương em thật lòng thì cũng có “gu lạ” thật anh ạ, vì em chưa biết làm đẹp cho mình và em có thể cũng không giỏi “tạo cảm hứng” ấy cho họ.
Em nghĩ em không phải là hình mẫu những người phụ nữ hấp dẫn, thu hút như hình tượng của những người phụ nữ “truyền cảm hứng” cho đàn ông như những người xung quanh em thường chú ý.
Kể cả những người mà các người anh trai của em đi ra đường và để ý cũng dạng dạng như vậy. Nhiều khi em vẫn hay được “khen” kiểu “ôi nay đẹp trai quá ta”. Má nhìn em mặc mấy bộ đồ ở nhà, trên là áo chạy bộ, dưới là quần bò, quần short để tập thể thao, má cũng hay nói “ăn mặc vậy rồi có ai mà thích”.
Thấy mọi người xung quanh như vậy, em thấy hơi bất lực vì mình không giống mẫu số chung mọi người nhìn về người con gái / phụ nữ trong mối quan hệ yêu đương hay trong gia đình anh ạ. 
Em không thích dùng tiền mình có để chăm chút vẻ ngoài, dù bây giờ đã đỡ hơn hồi xưa rất nhiều. Phần lớn tiền của em đầu tư cho kiến thức và trải nghiệm của em. Bạn bè thường tìm em để họ được giải tỏa những căng thẳng trong cuộc sống, tìm một hướng đi, giải pháp gì đó cho công việc hoặc việc phát triển bản thân của họ.
Khổ nỗi là em thì cảm thấy ổn với bộ dạng của mình khi ở nhà. Khi ra đường em chăm chút nhiều hơn hẳn (vẫn ít so với các bạn nữ khác). Vậy cho nên không phải là em không hạnh phúc với bản thân hiện tại, chỉ là với em như vậy là đủ. Tóm lại, em không có vẻ ngoài như các bạn nữ khác. 
Mọi người hay nói là bởi vì em chưa gặp đúng người. Nhưng người nào mà “đúng” thì chắc cũng phải thuộc hàng “hiếm có khó tìm” 😂
Em cũng chưa biết bản thân cần phải làm sao để thay đổi.

8:54, ngày 17/10/2024

Hello anh ^^,
Ngày hôm nay của anh thế nào?
Hôm qua em mua một đống thứ để học cách makeup. Hôm nay là ngày đầu tiên em sẽ “khui hàng” và thử makeup đây. Lần này em không chỉ đánh son dưỡng và son thôi nữa, mà em còn học đánh kem nền, phấn phủ, và cả 1 vài thứ để dưỡng da trước đó. Ôi nó nhiều thật sự và em cũng đang học dần thôi, trước mắt là để đi ăn đám cưới của anh đồng nghiệp cũ vào ngày mai và cho buổi diễn lớp học nhảy của em vào cuối tuần này 😊
Hình được cắt từ <a href="https://youtu.be/amuVS5AxH_4?si=1CdCavDgYhlLscwv">series Xin Việc - tập của Tlinh</a>

Hình được cắt từ
Tiếp tục viết thư cho Anh nhé.
Em sợ nhất là lời hứa của con trai anh ạ.
Lúc người ta còn yêu thương mình, muốn chinh phục mình thì cái gì cũng nói được, kiểu “thề non hẹn biển” ấy. Cho tới khi tình cảm đã qua giai đoạn nồng nhiệt thì mới biết thật sự người ta có nghiêm túc với mối quan hệ ấy hay không.
Vậy cho nên là em cũng mong anh “nói được làm được” / “dám nói dám làm” / “nói ít làm nhiều”. Và nếu không làm được thì thừa nhận điểm chưa hoàn hảo và khả năng của mình. Em không nghĩ đây là một thất bại. Với em đó là sự can đảm, dù anh làm được hay dám thừa nhận mình không làm được mục tiêu mình đã đề ra trước đó.
Hôm nay em vừa chạy 8km và tổng kết được hơn 600km chạy bộ trong 2024 rồi nè, thấy em giỏi khum 😊
Mấy ngày hôm nay viết “thư cho Anh” nhưng em cũng tự hỏi người ngoài nhìn vào có thấy em đòi hỏi quá không. Liệu em có gặp được Anh không nhỉ? 😂 Sắp đến giờ làm rồi em vào làm đây hihi.

11:12, ngày 18/10/2024

Chào Anh,
Sau khi viết xong nội dung hôm qua, em thấy hết biết viết gì cho anh nữa rồi 😂. Nghĩ đi nghĩ lại ở trên là bấy nhiêu thứ em muốn chia sẻ ở hiện tại. Mong rằng qua lá thư này anh sẽ hiểu người yêu của anh nhiều hơn. 
Tối qua em lôi đồ makeup để thử đánh “mẻ” đầu tiên cho mình. Em nghĩ là nó tốt hơn mong đợi của em 🌱. Ban đầu em còn sợ em sẽ làm hỏng ở lần đầu tiên, cho nên trước khi “đưa khả năng makeup của mình ra ánh sáng”, nên em mới thử tự làm 1 lần trước. 
Từ giờ đến cuối năm nay em còn 3 cái đám cưới (mỗi tháng 1 cái) và 1 buổi diễn cuối khóa lớp học nhảy vào cuối tuần này. Nhìn ở góc độ khác thì chắc nhờ lớp học nhảy ấy, mà em muốn sự hiện diện của bản thân mình khác và đẹp hơn một chút.
Em mong rằng trong tương lai chúng ta sẽ được gặp nhau ở 1 thời điểm mà cả hai đã đủ trưởng thành và sẵn sàng cho một mối quan hệ lâu dài, khi đó mình đều đang ở 1 phiên bản tốt hơn so với hiện tại và đồng hành cùng nhau đến cuối cuộc đời. Nghe thật là tuyệt vời anh nhỉ 😊
À cuối tuần này là ngày Phụ nữ Việt Nam – 20.10. Em mong anh đừng chỉ thể hiện tình yêu em trong những ngày này, mà yêu em trong cả 364 ngày còn lại luôn nhá 😜
Chào anh,
N.

15:43, ngày 19/10/2024

À có 1 bài học gần đây mà em học được gần đây: Em nghĩ là khi mình còn có thể lắng nghe và chia sẻ với nhau, hãy làm mọi thứ chúng ta có thể nếu chúng ta vẫn muốn duy trì mối quan hệ của mình nhé.
Chúc Anh một tuần an lành 😊
Bài viết thuộc thử thách Viết Đều và Hay của Writing On The Net Alumni.
#wotn #vietdeuvahay