Xin đừng nói những điều thô lỗ này với người hướng nội

Mặc dù những câu nói này có thể có ý tốt, mình khá chắc chắn rằng mọi người hướng nội đều đã nghe biến thể của những câu nói sau đây ít nhất một lần trong đời (hoặc ít nhất một lần một ngày – haha!). Và đây là 8 bình luận mà những người hướng nội mong bạn ngừng nói – giả sử bạn muốn giữ họ trong cuộc sống của mình.

1. “Em ổn không?”
Trước hết, mình không nghĩ việc hỏi ai đó liệu họ có ổn không là vô duyên. Trên thực tế, mình coi đó là một hành động tử tế khi tiếp cận một người bạn đang phiền muộn và hỏi xem họ có ổn không. Mình luôn cố gắng làm điều này, mặc dù nó liên quan đến việc bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân.
Nhưng khi bạn biết ai đó là người hướng nội, mọi thứ sẽ khác. Trong một cuộc trò chuyện, chúng mình, những người hướng nội, có thể thích quan sát nhiều hơn trò chuyện. Chúng mình dành thời gian để cởi mở và chỉ nói khi có điều gì đó liên quan để nói. Người hướng nội không nói chỉ vì mục đích nói chuyện; nói chuyện phiếm không phải là sở trường của chúng mình.
Vì vậy, chỉ vì mình ngồi im lặng và lắng nghe bạn nói không có nghĩa là mình đang khó chịu. Mong bạn đừng hỏi mình “có ổn không” chỉ vì mình không nói nhiều. Bạn có thể nghĩ rằng bạn đang tử tế, nhưng thực sự, bạn đang đặt mình vào thế bí và khiến mình cảm thấy hơi khó chịu.
2. “Em đang suy nghĩ quá nhiều rồi đó.”
Là một người hướng nội, hãy tin mình khi mình nói rằng suy nghĩ quá nhiều là một trong những đặc điểm chính của mình. Mình không thể nói cho bạn biết đã bao nhiêu lần mình “suy nghĩ quá nhiều” về những điều mà người hướng ngoại sẽ không nghĩ đến lần thứ hai.
Ví dụ, gần đây mình đã suy nghĩ rất nhiều về một cuộc tranh cãi nhỏ mà mình đã có với một người bạn. Mình chỉ có thể ngừng tua lại những gì đã xảy ra sau khi mình buộc bản thân phải tập trung vào một việc khác.
Mình tin rằng suy nghĩ quá mức vừa là một món quà vừa là một lời nguyền, và trong trường hợp của mình, cái hại nhiều hơn cái lợi. Mình biết điều đó không tốt cho mình và mình đang cố gắng khắc phục. Vì vậy, bạn có thể không cần phải chỉ ra điều hiển nhiên với những người hướng nội như chúng mình.
3. “Có điều gì em thích làm không?
Vâng, mình đã được hỏi câu hỏi này, và có lẽ bạn cũng đã được hỏi câu hỏi đó, hoặc một biến thể của nó. Cháu gái 11 tuổi của mình gần đây đã hỏi mình điều này, và lúc đầu, mình đã không nói nên lời. Nhưng sau đó mình đã giải thích với cháu rằng sự nhiệt tình không phải lúc nào cũng ồn ào. Suy cho cùng, không phải ai cũng thể hiện cảm xúc ra bên ngoài.
Phong thái điềm tĩnh, thái độ điềm tĩnh của những người hướng nội không có nghĩa là họ không quan tâm đến những gì cuộc sống mang lại. Họ cũng có những sở thích và đam mê; sự khác biệt duy nhất là người hướng nội thường sẽ âm thầm hào hứng với chúng. Điều này không có nghĩa là họ “nhàm chán”. Nó chỉ có nghĩa họ là người hướng nội. Sự phấn khích của họ có thể nhẹ nhàng hơn, nhưng nó vẫn ở đó! 😉
Cho dù chúng mình chơi một nhạc cụ, học một ngôn ngữ mới, đọc một cuốn sách một tuần, hoặc tham gia một lớp học ứng biến, chúng mình thích làm những điều thỏa mãn chúng mình. (Nhưng có thể chúng mình sẽ không khoe khoang về nó mỗi khi có cơ hội.)
4. “Nói to lên nào!”
Đây có thể là một trong những lời “khuyên” phổ biến và khó chịu nhất mà người hướng nội chúng mình nhận được. Ngoài “nói to lên”, nó còn có nhiều dạng khác nhau như “hãy thể hiện bản thân đi”, “đừng ngại ngùng” và “hãy bước ra khỏi vỏ ốc của bạn”. Tuy nhiên, tất cả chúng đều có một tác dụng chung: Chúng mình cuối cùng thậm chí còn nói ít hơn trước. Ít nhất, đối với mình là vậy. Việc thu hút sự chú ý vào việc chúng mình nói quá ít chỉ càng khiến mình thêm tự ti.
Đối với mình, phải mất một khoảng thời gian đáng kể để mình hạ thấp cảnh giác trong các tình huống xã hội. Một khi đã cảm thấy thoải mái với một nhóm người, bạn sẽ không cần phải bảo mình nói to lên. Trên thực tế, bạn có thể ngạc nhiên khi thấy mình nói nhiều như thế nào sau khi ổn định chỗ ngồi và bắt đầu cảm thấy như ở nhà. Cho đến lúc đó, sẽ thật tốt nếu bạn có thể tôn trọng ranh giới đó của mình và để mình nói nhiều (hoặc ít) tùy thích <3
5. “Ở nhà hoài không thấy chán sao?”
Trước hết, xin đừng phán xét mình. Vì mình cũng không hỏi bạn tại sao bạn lại tiệc tùng nhiều như vậy? Không, phải không? Và để trả lời câu hỏi của bạn: Không, mình không thấy chán khi ở nhà. Mình là một người thích ở nhà; mình thích ở trong nhà nhiều lắm. Bạn có thể không hiểu tại sao mình thích ở nhà, cũng như mình có thể không hiểu tại sao bạn lại thích đi chơi.
Nhưng – điều này không có nghĩa là mình ở nhà 24/7.
Khi ở nhà, người hướng nội cho phép mình nạp lại năng lượng và tham gia vào các hoạt động bổ ích, như đọc sách và viết nhật ký. Quan trọng nhất, nhà là không gian an toàn của mình, nơi mình có thể tránh xa tiếng ồn và sự kích thích quá mức của thế giới bên ngoài.
6. “Bạn cần phải hòa đồng hơn.”
Không có ai nói rằng chỉ có một cách tiếp cận phù hợp với tất cả mọi người để giao lưu? Bạn có thể là một người quảng giao, kết nối xã hội tốt, điều đó tốt cho bạn! Mặt khác, mình là một người kín đáo, có chọn lọc trong giao tiếp và những mối quan hệ. Người hướng nội chúng mình được tạo ra theo cách này.
Giao lưu quá vài giờ có thể khiến người hướng nội kiệt sức và chúng mình cần thời gian ở một mình để nạp lại năng lượng. Vì người hướng nội chỉ có thể tương tác với mọi người trong một khoảng thời gian giới hạn nên chúng mình tập trung vào chất lượng của các tương tác hơn là số lượng. Có thể bạn không thể hiểu làm thế nào chúng mình sống như thế này, nhưng người hướng nội sẽ rất cảm kích nếu bạn có thể hiểu và chấp nhận người hướng nội theo cái cách để họ được là chính họ.
7. “Cười lên nào!”
Người hướng nội thường xuyên được bảo phải cười vì không giống như người hướng ngoại, chúng mình không thể hiện những nụ cười trên khuôn mặt ngay cả khi vui vẻ ;)) Những lúc đó, mình chỉ muốn nói rằng “Mình có thể không luôn có một nụ cười lớn trên khuôn mặt, nhưng điều đó không có nghĩa là mình không vui; đây chỉ là khuôn mặt của mình thôi”.
Mình vốn dĩ dè dặt, nên biểu cảm của mình không phải lúc nào cũng phản ánh cảm xúc của mình. Có lẽ một câu trả lời trung thực như thế này sẽ hiệu quả hơn một nụ cười gượng ép, đau đớn hoặc một cái nhìn chết chóc.
8. “Khi mới gặp em, chị cứ tưởng em chảnh.”
Trong số tất cả mọi người, một nhà trị liệu cũ của mình đã buột miệng nói ra nhận xét này. Bỏ qua tính thiếu chuyên nghiệp, cô ấy không phải là người duy nhất nói điều gì đó như thế này. Nhiều người cho rằng người hướng nội có vấn đề về thái độ và thô lỗ.
Nhưng xin đừng vội đánh giá chúng mình. Hãy cho người hướng nội chúng mình một chút thời gian và không gian, và bạn sẽ thấy rằng chúng mình có thể rất ấm áp và đáng yêu. Trên thực tế, một người hướng nội có thể là người bạn tốt nhất mà bạn từng có!
(Ồ, còn về nhà trị liệu đó? Cô ấy không hiểu mình chút nào và mình phải để cô ấy đi sau vài buổi. Rất may, từ đó mình đã tìm được một nhà trị liệu mới, một người hướng nội giống mình. Và bây giờ liệu pháp cuối cùng cũng có cảm giác hiệu quả.)
Còn những điều nào nữa mà bạn ước mọi người sẽ ngừng nói với người hướng nội? Hãy cho mình biết trong phần bình luận bên dưới nha. Cheer !! ;))